Luân Hồi Kính: OOC cũng sẽ bị điện giật đó.
Nhưng đúng vào lúc này, ánh mắt tìm tòi nguyên cứu của Khương Vân Thần cũng nhìn về phía Đường Tuế.
“Nàng... có vẻ sợ ta thì phải."
Đôi mày dài và hẹp của Khương Vân Thần nhíu lại.
Trong lòng Đường Tuế giật thót một cái, ngón tay đột nhiên siết chặt.
“Chàng nói nhảm gì vậy, ta sợ cái gì chứ?”
Đường Tuế cố gắng hết sức để kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, trừng mắt nhìn Khương Vân Thần, rồi lại hừ lạnh một tiếng.
Nàng sải bước tới chỗ Khương Vân Thần, tiếp tục giơ tay mình lên.
“Ta chỉ muốn chàng ăn bánh bao thôi."
Khương Vân Thần nhíu mày, vẫn nhìn Đường Tuế như cũ.
“Ta không ăn."
Đường Tuế nghiến răng.
“Cái này rất ngon đó."
Nói xong, Đường Tuế cắn một miếng.
Quả nhiên là rất ngon.
Vỏ ngoài của bánh mềm, mang theo mùi thơm ngào ngạt tự nhiên, nhân thịt bên trong cũng ngon, mọng nước.
Thật sự rất ngon.
Đường Thế có chút không nhịn được, lại cắn thêm một cái.
Nhìn bộ dạng này của Đường Tuế, ánh mắt Khương Vân Thần không khỏi nhìn vào môi nàng.
Đỏ hồng, hơi bóng loáng.
Có vẻ như bánh bao thịt này thực sự rất ngon.
Rõ ràng là nói cho mình ăn, nhưng nàng lại đang ăn rất hăng say.
“Chàng cũng cắn một miếng đi."
Giọng nói mềm mại trong veo, có chút gì đó giộng Ngô Nông Nhuyễn Ngữ của Giang Nam.
Khương Vân Thần hé môi, Đường Tuế thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572781/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.