Chương trước
Chương sau
Cắt, ai mà chẳng biết giả làm bạch liên hoa.

"Được lắm, cái nhà này không phải là của ca ca ta sao, ôi ôi, ca ca ơi, sau khi huynh chết muội không thể ở đây được nữa rồi."

Đường Kim Hương nháy mắt vỗ đùi, khóc sướt mướt.

"Để các ngươi ở là thương cảm các ngươi, một phụ nhân như ngươi vốn dĩ không thể về đây ở, huống chi ngươi còn mang theo đứa con chồng trước."

Đường Tuế nói lời này càng khiến Đường Kim Hương điên hơn, bà ta trở tay xô Đường Mộc Nguyệt đứng bên cạnh ra.

"A..."

Đường Mộc Nguyệt hét một tiếng rồi ngã xuống đất, chỉ một lát sau làn váy đã bị máu tươi thấm ướt, trong không khí đều là mùi máu tanh khó ngửi.

“Phu nhân.”

"Mau đi gọi đại phu."

"Xuất huyết rồi, nâng về mau."

Đường Kim Hương vừa thấy Đường Mộc Nguyệt chảy máu không ngừng, mặt bà ta lập tức vàng như tờ giấy vàng, hơi thở cũng bắt đầu trở nên từ tốn.



Nhìn nàng ta như vậy, Đường Kim Hương nhảy nhót sung sướng, từ lúc Đường Mộc Nguyệt bắt đầu mang thai, bà ta không ngừng cho người hầm đồ bổ, chính là nhằm lúc nàng ta sinh con một xác hai mạng, như vậy vừa vặn nhường chỗ cho Song Song.

Ha ha ha, bây giờ thì hay rồi, hơi giận một chút là thành ra vậy.

Nếu nàng ta chết, Song Song nhà họ có thể ngồi vào vị trí Kỷ phu nhân.

Dỗ dành một lát, rất nhiều người đều vây quanh Đường Mộc Nguyệt.

Đường Tuế vô tình nhìn thoáng qua vẻ mặt Đường Kim Hương, ánh mắt lạnh lên.

Nàng bực bội nhíu mày, lạnh lùng nói: "Các ngươi làm gì thế, tránh ra hết cho ta."

Nghe nàng nói vậy, người xung quanh bắt đầu không vui.

Đặc biệt là mấy người có quan hệ tốt với Đường Kim Hương: "Ngươi nói chuyện kiểu gì đấy, đây chính là tỷ tỷ ruột của ngươi, ngươi còn thờ ơ như vậy, không biết rắp tâm làm gì."

"Ôi trời, ta còn nghe nói nàng ghen ghét Mộc Nguyệt, trở về hai năm cũng không cười với Mộc Nguyệt cái nào."

"Ta đã nói rồi, chắc chắn nàng ta hy vọng Mộc Nguyệt xảy ra chuyện, sau đó độc chiếm tài sản Đường gia, mới nhỏ để độc ác như vậy."



"Tránh ra hết cho ta."

Người bị nàng lôi kéo lảo đảo suýt nữa té ngã.

"Ngươi làm gì đấy, chúng ta đều là phụ nhân từng sinh sản, có chúng ta ở đây, chắc chắn có ích hơn ngươi."

"Một nha đầu miệng còn hôi sữa như ngươi có thể làm gì?"

"Hơn nữa, chúng ta đều đã cho người đi mời người lại đây rồi, ngươi như vậy là ảnh hưởng bọn ta, là ngươi không đúng."

Đám người này ta một câu, ngươi một câu bắt đầu tranh cãi với Đường Tuế.

"Các ngươi tránh ra cho ra, ta có thể tự cứu tỷ tỷ ta."

Đường Tuế nói xong duỗi tay đẩy mấy kẻ chắn trước mặt ra.

Rất nhanh đã đứng trước mặt Đường Mộc Nguyệt, còn chưa kịp ngồi xuống đã bị cái xác béo của Đường Kim Hương đâm vào, lui ra xa.

"Này này, ngươi đừng làm phiền ở đây nữa, lúc trước ngươi đánh biểu tỷ ngươi, chuyện này ta đã không so đo với ngươi, hiện giờ tỷ tỷ ngươi bị thế này, ngươi còn muốn làm ầm ĩ, bây giờ tính mạng của tỷ tỷ ngươi đang bị đe dọa, ngươi nhất quyết đòi trị liệu, ngươi có thể trị liệu cái gì? Hiện tại không phải là lúc để ngươi gây sự chú ý."

Nói xong, Đường Kim Hương còn che trước mặt Đường Tuế, không cho nàng chạm vào Đường Mộc Nguyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.