Chương trước
Chương sau
Chờ sau khi hai tỷ muội bọn họ buông tay ra.

Kỷ Vạn Tinh mới đột ngột hỏi: “Tuế Tuế, những thứ muội làm, là do đầu bếp trong phủ dạy sao? Sao chúng ta chưa từng nghe nói vậy!”

Đường Mộc Nguyệt cũng cảm thấy kỳ quái, vậy là nghiêng đầu nhìn Đường Tuế.

Đường Tuế đã sớm có chuẩn bị.

“Không phải, là người từng ở trong phủ, là đồ đệ của cha, tỷ tỷ quên rồi hả! Là bà lão trong thôn năm đó đó, muội thấy bà ấy đáng thương nên chấp chứa mấy năm. Cũng chính là mấy năm này ta học được tay nghề của bà lão.”

“Chính là bà lão được tỷ thu lưu trong phủ đó!”

Đường Mộc Nguyệt cũng từng nghe qua điều này.

Trong lòng nàng ta vô cùng vui vẻ, xem ra muội muội của nàng ta là người có phúc lớn.

“Tuế Tuế.”

Đường Mộc Nguyệt nước mắt lưng tròng.

Đến giờ mới biết, thì ra muội muội cũng thích, thậm chí còn có thể làm tốt đến vậy.

Phụ thân trên trời có linh thiêng, chắc chắn sẽ rất vui.

“Tốt quá.”

“Tỷ tỷ, sau nay cứ để muội, tỷ cứ yên tâm dưỡng thai đi!”

Chuyện này coi như đã định.

Người tham gia tỷ thí trong nhà bọn họ, đã quyết định như vậy.



Chính là Đường Tuế.

Tuy Kỷ Vạn Tinh thầm oán hận nhưng cũng không làm được chuyện gì, cũng là do hắn ta có chút kinh địch.

"Được rồi, thời gian đã không còn sớm, tỷ xem sách rồi đi nghỉ sớm chút đi.”

Đường Tuế sai người thu dọn đồ trên bàn.

“Được, muội cũng nghỉ ngơi sớm chút, giữ gìn tinh thần, hôm nay muội vất vả rồi.”

Thấy hôm nay muội muội bận rộn như vậy, Đường Mộc Nguyệt cũng đau lòng.

"Được."

Đường Tuế dẫn người đi ra ngoài.

“Ta cũng đến thư phòng một lát, nàng ngủ trước đi.”

Vẻ mặt Kỷ Vạn Tinh vẫn không thay đổi, vứt lại câu này rồi vội vàng rời đi.

Người đều đi hết, Ngụy Tử đến trước mặt Đường Mộc Nguyệt.

Lo lắng nói: “Tiểu thư, sao ta lại cảm thấy cô gia có chút mất hứng.”

Đường Mộc Nguyệt thoáng sửng sốt: “Sao ta không cảm giác được.”

Nghĩ xong lại cười một tiếng: “Không vui thì cũng không có cách nào, đây chính là kết quả tỷ thí.”

Trong lòng nàng ta lại rất vui.



Nhà bọn họ có người kế nghiệp

Ngụy Tử thấy tiểu thư cũng không quan tâm, dường như không để ý cô gia như trước nữa.

Thầm cảm thấy kỳ quái nhưng không nói gì thêm.

Bên ngoài.

Lúc này trời đã tối, dưới tuyết trắng mênh mông, cũng không quá mức âm trầm.

Dưới sự quanh của đám nha hoàn, Đường Tuế chuẩn bị đi về viện của mình.

Đột nhiên, Kỷ Vạn Tinh đứng trước mặt nàng.

“Có thể nói chuyện chút không.”

“Tỷ phu muốn nói gì, cũng có thể nói trước mặt những nha hoàn này, đây đều là người của ta.”

“Hơn nữa, hai chúng ta, cũng không có gì không thể nói trước mặt người ngoài.”

Đường Tuế cười, đứng yên không nhúc nhích.

Kỷ Vạn Tinh:!!!

Người này, rõ ràng là gây khó dễ cho hắn ta.

Hắn ta híp mắt lại: “Hừ.”

Hừ lạnh một tiếng rồi phẩy tay áo bỏ đi.

Người này rõ ràng không muốn hợp tác với hắn ta, đã rõ ràng như vậy, hắn ta còn lãng phí thời gian làm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.