Chương trước
Chương sau
Đường Tuế:...

Nhiệm vụ này, đúng là cạn lời luôn. Không biết Chu Triệt này có thích uống trà không.

Nghĩ nghĩ, Đường Tuế bưng khay đi xuống.

Thôi thì xíu nữa tự đi nấu trà, làm vậy có khi Chu Triệt có thể uống nhiều hơn một chút.

Quyết định xong Đường Tuế liền đi đến phòng bếp bận rộn.

Vì không biết sở thích Chu Triệt là gì nên Đường Tuế ngồi ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định, làm một ấm trà hoa quả và một ấm trà huyền gạo.

Làm vậy, để xem thử rốt cuộc Chu Triệt thích uống loại nào.

Chờ đến khi làm xong, Đường Tuế đặt những thứ này lên khay rồi bưng lên, đi về phía khuôn viên.

Sắp đến nơi thì đã thấy Chúc Hoài Nhu đang bị thị vệ cản lại, Hi Thụy đứng phía sau nàng ta, dường như cũng bưng gì đó.

Thị vệ nghiêm mặt: "Chúc tiểu thư, xin ngươi đừng làm khó ta, vương gia thật sự không gặp ai cả.”

Sắc mặt Chúc Hoài Nhu cũng đông cứng lại trong giây lát, giọng điệu cũng rất gấp gáp.

“Ta chỉ là chuẩn bị chút trà nhân sâm mà thôi, gần đây vương gia mất sức, ta muốn bồi bổ cho vương gia một chút.”’

Thị vệ lại lui về sau mấy bước, vẻ mặt vẫn không thay đổi.

"Chúc tiểu thư, ta thật sự không thể làm gì.”

Lúc bọn họ đang dây dưa thì Đường Tuế bưng khay, ung dung lướt qua người bọn họ.



Chúc Hoài Nhu thấy thị vệ không ngăn lại, giận sôi máu.

“Ngươi đứng lại cho ta.”

Ả hung tợn hét lên, nào còn sự dịu dàng uyển chuyện giả tạo trước đó.

Đường Tuế đứng lại, khó hiểu quay đầu nhìn Chúc Hoài Nhu.

"Chúc tiểu thư, có chuyện gì?"

"Hừ."

Chúc Hoài Nhu hừ lạnh một tiếng rồi vung ống tay áo lên, cũng không để ý tới Đường Tuế mà giương mắt nhìn thủ vệ trước mặt.

“Dựa vào đâu mà nàng ta có thể vào còn bổn tiểu thư thì không, ngươi có ý gì?"

“Từ khi nào mà, bổn tiểu thư còn không bằng một nữ tử thương hộ nho nhỏ rồi.”

Trước đó Chúc Hoài Nhu còn muốn làm bộ nên ít nhiều cũng ôn hòa với Đường Tuế một chút, vì nói không chừng Đường Tuế sẽ gả vào nhà nàng ta.

Thế nhưng! Nhiều lần, Đường Tuế có thể đi vào, gặp mặt vương gia.

Còn nàng ta đường đường là đại tiểu thư, là quý nữ, lại bị từ chối ngoài cửa.

Đây là đạo lý gì.

Nhất thời, nàng ta cũng không muốn giả bộ nữa.

Thật sự là quá khinh người.



"Chúc tiểu thư, đây là vương gia dặn dò, tiểu nhân cũng không có cách nào.”

Thị vệ bất lực, chỉ có thể ăn nói khép nép như vậy.

“Không thì, Chúc tiểu thư nghĩ ít biệt pháp, để vương gia cũng ban cho ngươi một mệnh lệnh như vậy đi?”

“Vậy thì chúng ta sẽ dễ thi hành! Hi vọng Chúc tiểu thư đừng ở đây làm khó chúng ta nữa.”

Giọng điệu thị vệ dần trầm thấp đi.

“Được, được.”

"Tiểu thư, đồ.”

Hi Thụy vội vàng đuổi theo.

Nàng ta đi ở phía trước, Hi Thụy đuổi theo ở phía sau, sắc mặt cũng vô cùng bối rối.

Mấy ả đi cả rồi bọn thị vệ mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại cười khanh khách nhìn Đường Tuế bên cạnh.

"Đường tiểu thư, mời vào.”

“Cảm ơn.”

Đường Tuế khẽ gật đầu, tiếp tục đi về phía trước.

Bọn thị vệ nhìn bóng lưng của Đường Tuế, trao đổi ánh mắt với nhau.

Bình thường, cung nữ có thể hầu hạ bên người vương gia, chỉ có thể là các Đại cung nữ trong cung nương nương đưa đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.