Khi nào khát nước mới nghĩ đến việc uống trà.
Nhưng hôm nay, vừa uống xong Đường Tuế đã tự nhiên rót đầy chén, sau đó hắn cũng không kiểm soát được uống hết.
Một mạch đến chập tối, bình thường vào lúc này, Chu Triệt sẽ dùng một chút điểm tâm.
Nhưng hôm nay lại không cảm thấy chút đói bụng nào.
Một chút cũng không muốn ăn.
Chu Triệt để quyển sách trên tay xuống bàn, liếc mắt nhìn ấm trà trên bàn.
“Đều uống hết rồi?”
Hắn hỏi.
“Đúng vậy đó!”
Đường Tuế cười khanh khách, gật đầu.
"Toàn bộ đều uống sạch."
Khà khà khà, hiện tại chỉ còn 4 chén trà nữa thôi.
Quả nhiên, làm tỳ nữ thiếp thân bên cạnh vương gia mới dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ được.
Nghĩ nghĩ, nụ cười trên mặt Đường Tuế càng rực rỡ hơn.
“Tại sao ngươi lại làm ta uống trà.”
Chu Triệt thầm cảm thấy kỳ quái, nhíu mày, nhìn Đường Tuế.
Mặc dù uống chút nước trà cũng không có chuyện gì, nhưng, Đường Tuế cứ không ngừng làm hắn uống trà, uống hết cả buổi chiều luôn, thật sự rất kỳ quái.
“Không có mà!”
Đường Tuế giả bộ ngây thơ, còn chớp chớp đôi mắt to sáng ngời của mình.
“Ta cũng không biết sở thích của vương gia mà, hôm nay tự nhiên nảy sinh ý nghĩ này, cái gì cũng làm hai phần cho ngươi, để xem thử rốt cuộc vương gia thích gì, ngươi dùng cái nào nhiều hơn một chút là ta sẽ biết ngay.”
“Haizzz.”
Nói xong, Đường Tuế lại thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572550/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.