Dù sao thân phận và địa vị của hắn, đều còn đó.
Bọn họ ngồi xe ngựa, trở về thành Dương Châu.
Đường Tuế không về nhà mà trực tiếp bảo mã phu đưa đến cửa hàng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
2. Nhị Triều Hoàng Hậu - Dương Vân Nga
3. Đợi Mùa Phượng Nở
4. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================
Cũng may từ thành Dương Châu qua vùng ngoại ô cũng chỉ mất nửa canh giờ.
Xe ngựa vừa dừng lại, Đường Tuế liền vội vàng nhảy xuống xe.
Nhìn cửa hàng nhà mình bị người bao quanh cả trong lẫn ngoài.
Bên trong còn có tiếng gào, tiếng khóc của nữ nhân.
“Cửa hàng các ngươi là hắc điếm, không biết đã làm ra món gì mà đã lại chết nam nhân của ta...”
Đường Mộc Nguyệt được nha hoàn đỡ, muốn đi qua xem thử nam nhân kia, lại bị người đàn bà kéo lại.
“Ngươi muốn làm gì, nam nhân của ta cũng đã ngất rồi, ngươi còn muốn ném đá giấu tay hay như nào.”
"A phi, thật chẳng ra gì."
Đường Mộc Nguyệt thấy nàng ta cứ xô xô đẩy đẩy thì nhanh chóng lui lại, sợ nàng ta chạm vào mình.
Người đàn bà dường như đã đoán mò ra lo lắng của Đường Mộc Nguyệt, cười mỉa một tiếng, còn cố ý dùng cái xác béo của mình ập đến bên người Đường Mộc Nguyệt.
Nha hoàn chỉ có thể vịn Đường Mộc Nguyệt, liên tục lùi về phía sau.
"Ha ha ha.”
Người xem kịch chung quanh không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572538/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.