Chương trước
Chương sau
"Vương, vương gia."

Đường Tuế cà lăm, hai tay giơ lên thật cao làm ống tay áo rộng tuột xuống, lộ ra cánh tay trắng nõn tinh tế.

Dưới bàn tay đang chống đỡ cơ thể của Chu Triệt là lồng ngực rắn chắn của hắn.

“Chàng muốn làm gì?”

Chu Triệt bật cười một tiếng, cúi người xuống, Đường Tuế bị dọa, nhanh chóng nhắm mắt lại.

Miệng còn sợ hãi thốt lên.

Thế nhưng đợi một lúc lâu cũng không cảm giác được trên người có áp lực gì.

Nàng lại lặng lẽ mở mắt ra, bất chợt phát hiện Chu Triệt đã nằm bên cạnh.

Nhắm mắt ngủ rồi.

Đường Tuế thở phào một hơi, khẽ vỗ ngực.

Đang định đi ra ngoài, thì nghe Chu Triệt nói.

“Nếu nàng đi ra ngoài, ta cảm thấy ta có thể đem chuyện sau đó, đăng lên tin tức hàng ngày.”

Tức thời, Đường Tuế ngây người như phỗng.

Cái quái gì vậy rời.

Đường Tuế xoa má mình, nằm lên giường.

Lặng lẽ nhìn lén Chu Triệt một cái, phát hiện Chu Triệt cũng đang nhìn nàng.



Soạt, khuôn mặt Đường Tuế bị dọa đến đỏ bừng lên.

Nàng nhanh chóng nhắm mắt lại, hàng mi dài không ngừng run rẩy phơi bày nội tâm, suy nghĩ chân thật của nàng.

Chu Triệt cười khẽ một tiếng, nghiêng người, đôi mắt hẹp dài cũng toát lên ánh sáng cưng chiều.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Chu Triệt -10, tổng còn 20.

Hay là, mình nhích lại gần Chu Triệt thêm chút đi.

Nghĩ nghĩ, Đường Tuế thầm vui vẻ.

Thân thể nhỏ nhắn mềm mại nhích lại gần Chu Triệt, mềm mại như mây.

Chỉ chốc lát sau, cánh tay trắng nõn cũng đã chạm vào Chu Triệt.

Chu Triệt nhìn nàng thoáng chốc đã nhích đến trước mặt mình.

"Đường Tuế."

Chu Triệt nghiến răng gọi một tiếng.

Đột nhiên nghe Chu Triệt dùng giọng cảnh cáo, Đường Tuế bị dọa đến lập tức không dám nhúc nhích.

Nàng cứng ngắc nằm đó, không chút nhúc nhích.

Chu Triệt nhìn dáng vẻ này của nàng, trong lòng lại cảm thấy buồn cười.

Nàng ngốc này.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Chu Triệt -5, tổng còn 15.

Đường Tuế:!!!



Trong chớp mắt mà giá trị hắc hóa giảm nhiều như vậy, đối với Đường Tuế mà nói không khác gì đến tết, rất vui vẻ.

Hóa ra hai người dính nhau cũng làm giá trị hắc hóa giảm mạnh nè.

Vậy là nội tâm Đường Tuế không còn bất cứ bận tâm gì, nàng dang tay dang chân ra thành hình chữ đại, xoạt, cả người bắt đầu ôm chặt lấy Chu Triệt.

Chu Triệt:???

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Chu Triệt -5, tổng còn 10. Củ Cải Nhỏ quá vipro.

Đường Tuế nghe vậy, vô cùng đắc ý.

Nếu nàng có đuôi, lúc này cái đuôi kia chắn chắn sẽ vểnh lên tận trời.

Đường Tuế mặt mày cong cong, cơ thể cũng càng thêm mất kiểm soát cọ vào lòng Chu Triệt.

“Đường Tuế, nàng đúng là không muốn ngủ rồi.”

Chu Triệt đè tay Đường Tuế lại, nghiến răng nghiến lợi nói bên tai Đường Tuế.

“...”

Chỉ một chốc này, Đường Tuế phát hiện, giá trị hắc hóa không giảm chút nào.

Dường như đã đến cực hạn rồi.

Nàng đúng là hơi quá đáng thật.

Đường Tuế mím môi, dùng hai tay che mặt mình lại.

Trề môi rồi khẽ nói: “Ta không dám, thật sự không dám nữa.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.