Đường Tuế nhìn bà cụ giận đến nỗi đỏ cả vành mắt.
Cô lập tức duỗi tay giữ bà cụ lại.
"Bà, bà đừng vội, cháu cảm thấy Hoắc Chi Châu rất tốt."
"Đối xử với cháu cũng vô cùng tốt, bà, bây giờ bà đã lớn tuổi, không nên vội vàng như vậy, phải giữ sức khỏe cho tốt, bà chờ cháu kết hôn sẽ đưa bà đến ở."
Đường Tuế nói, mặt mày cong cong cười cười.
Bà cụ nghe thế, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống.
"Cháu nói thật chứ?"
Trong lòng bà vẫn nghi ngờ, không tin mấy.
"Đương nhiên là thật, cháu lừa bà chuyện này làm gì."
Thấy vẻ mặt Đường Tuế không giống giả bộ.
Lúc bấy giờ bà cụ mới yên tâm, từ tốn nói: "Bà chỉ cần Tuế Tuế vui vẻ hạnh phúc là tốt rồi."
Lòng bà được an ủi, chỉ có Tuế Tuế mới lo nghĩ cho bà như vậy.
Đứa bé ngoan, còn muốn kết hôn rồi đưa bà đi.
Đường Tuế nghĩ vậy thật, chờ khi nào giá trị hắc hóa của Hoắc Chi Châu bị xóa sạch, bọn họ đương nhiên cũng có thể ở bên nhau.
Như vậy...
Đến lúc đó, Hoắc Chi Châu ra lệnh, bố mẹ Đường nào dám không nghe.
Hai bà cháu vui vẻ hòa thuận nói chuyện bên này.
Đường Thiển Thiển đứng cách đó không xa, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm chiếc vòng ngọc trên cổ tay Đường Tuế.
Bà già đáng chết này.
Trước đó cô ta nhiều lần nói với bà rằng cô ta rất muốn cái vòng tay này, bà đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572340/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.