Nghe tiếng thang máy mở, Đường Tuế nhanh chóng ngẩng đầu lên, đẩy Hoắc Chi Châu ra khỏi thang máy.
Mãi đến khi bóng lưng Đường Tuế biến mất.
Lena lúc này mới ôm hận ngẩng đầu lên, ánh mặt ác độc như rắn độc.
Sao con Đường Tuế lại được cậu chủ ưu ái như vậy, nhất định là có vấn đề.
Lena cúi đầu, cầm lên điện thoại nhanh chóng trả lời một tin nhắn.
Tôi đồng ý hợp tác với cô, chỉ cần đuổi Đường Tuế đi.
Đối phương nhanh chóng trả lời ok.
Đường Tuế đẩy Hoắc Chi Châu trở về trong phòng.
“Cậu chủ, anh đứng dậy đi, ăn nhiều thì nên đi lại một chút, Lục Nghiễn nói nấu canh cho anh, chắc sắp bưng lên rồi.”
Đường Tuế nói xong, thấy Hoắc Chi Châu không hề nhúc nhích, lại thấp giọng nói: “Nếu anh không muốn đi, đợi lát nữa uống trà tiêu thực thay cũng được.”
Hoắc Chi Châu đứng lên, cúi đầu nhìn Đường Tuế.
Hở?
Đường Tuế lui về sau hai bước, chớp mắt nhìn Hoắc Chi Châu.
“Cậu, cậu chủ.”
Vì căng thẳng mà giọng cô cũng trở nên cà lăm.
Hoắc Chi Châu lại cười, bước đôi chân dài, bắt đầu đi lại trong phòng.
Khóe môi Đường Tuế khẽ cong cong.
Hoắc Chi Châu đi lại trong chốc lát liền ngồi xuống ghế, cầm bảng báo cáo bên cạnh lên xem.
Luân Hồi Kính: Xoa bụng giúp Hoắc Chi Châu.
Đường Tuế:???
Ai cũng nói đùa.
Chỉ có cô là không.
"Khụ khụ...”
Đường Tuế giả bộ ho khan một tiếng, che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572312/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.