Đường Tuế mềm mại cười một tiếng, dựa vào Hoắc Chi Châu ngồi xuống sofa, khuôn mặt tựa sát vào bả vai anh, cười như không cười nhìn một đám trước mặt.
Nhìn vẻ bình tĩnh của hai người, những người khác ngồi trên sofa cũng bắt đầu căng thẳng lên.
Ngay cả Hoắc Tấn Vân trên trán cũng đã đổ mồ hôi hột.
“Vậy...”
"Chúng tôi còn có việc."
Hoắc Tấn Vân không muốn đợi ở chỗ này, dù thế nào gã cùng là đại ca dựa vào đâu lại ở đây bị Hoắc Chi Châu uy hiếp.
“Chú có thể có chuyện gì.” Hoắc Chi Châu lạnh lùng nhìn gã: “Thời gian sau này của chú sẽ dư dả lắm.”“
Nghe lời này, biểu cảm trên mặt Hoắc Tấn Vân lập tức trở nên khó coi.
"Vân Xuyên." Đường Thiển Thiển làm bộ đáng thương nhìn Hoắc Vân Xuyên, hi vọng anh ta có thể cứu mình ra ngoài, giờ này cô ta không còn cách khả thi nào nữa rồi.
Hoắc Vân Xuyên cúi đầu, không nói lời nào.
Đùa à, hiện tại Hoắc Chi Châu đang nổi giận, sau này Hoắc Tấn Vân sẽ không còn nơi nào để đi, nếu bây giờ anh ta đứng ra, không phải là tìm chết sao?
Đường Thiển Thiển có phần tuyệt vọng nhìn Hoắc Vân Xuyên, nhưng trong lòng cô ta đã chắc chắn rằng dáng vẻ này của Hoắc Vân Xuyên rõ ràng là không muốn quản cô ta.
Cô ta cúi đầu, suy sụp tinh thần ngồi dưới đất, cả người không còn chút sức lực nào.
Lena cũng cúi đầu không lên tiếng cũng không đi cầu xin Hoắc Tấn Vân, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572297/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.