Cái gì mà thế nào chứ, vẫn chỉ là tiếp xúc ở giai đoạn đầu thôi."
"Quan Vân Châu là em họ của gia chủ nhà họ Tần - Tần Tiễn Dư, nếu con và hắn thành một đôi, nhà chúng ta cũng coi như có quan hệ với nhà họ Tần rồi, nếu vậy, đối với công việc của cha con cũng có thể giúp đỡ đôi chút."
"Tất nhiên, tất cả đều phải xem ý của con thế nào. Con phải thích thì mới được, dù sao gia sản của cha mẹ sau này cũng đều để cho con, điều kiện tiên quyết là con phải vui vẻ."
Mẹ Đường thương yêu xoa đầu Đường Noãn Noãn.
Đường Noãn Noãn gật đầu, cười khanh khách nói: "Mẹ, con biết rồi mà, con cũng thích Quan Vân Châu, nếu có thể giúp cha, con cũng rất vui vẻ."
Mẹ Đường thấy cô ta vẫn giống như lúc còn nhỏ thì vừa lòng gật đầu.
Cuối cùng vừa tự hào vừa yên lòng: "Noãn Noãn nhà chúng ta vẫn ưu tú như thế, ngay cả đứa nhỏ như Quan Vân Châu mà cũng thích con."
"Mẹ, sao mẹ có thể mèo khen mèo dài đuôi như thế chứ?"
Đường Noãn Noãn ngượng ngùng, ngắt lời.
Mẹ Đường thấy vậy, cũng không nhịn được mà cười ha ha.
Mẹ con hai người cười đùa vui vẻ hòa thuận.
- ----
Giữa trưa, Đường Tuế dọn dẹp một lát rồi cùng bác Tần đến bệnh viện, sau khi tới bệnh viện, vẻ mặt Đường Tuế mới thả lỏng.
Vốn lúc trên đường cô đều không có cảm giác gì, có lẽ là sắp tới gần Tần Tiễn Dư nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2571246/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.