Soạt soạt soạt, một loạt ánh sáng vụn vỡ lơ lửng, trông đầu hiện ra rất nhiều ký ức.
Đều là ký ức của 3000 thế giới cô đi qua kia, rất nhiều tình cảnh làm khuôn mặt trắng nõn của cô ửng hồng.
Hu, Thần Quân giúp cô, vậy có phải là hắn cũng có thể nhìn thấy những thứ này không.
Đường Tuế vùng vẫy một hồi, lại không thể tránh thoát, chỉ có thể thuận theo chờ đợi.
Chỉ là... càng đến cuối càng giật người.
Đường Tuế cảm thấy, người cô giúp thanh trừ giá trị hắc hóa trong 3000 thế giới kia vậy mà đều là Huyền Ly Thần Quân.
Mãi đến khi Huyền Ly Thần Quân dời tay, hàng mi dài của Đường Tuế khẽ run, rất lâu mới mở đôi mắt trong veo ra.
"Thần Quân."
"Thế nào, nàng sợ ta?"
Huyền Ly Thần Quân dùng tay nâng cằm cô lên, ánh mắt đối mặt với cô.
"Không có."
“Nàng có lời gì không."
Huyền Ly xoay người, chậm rãi đi về phía nhà gỗ.
"Chờ ta."
Đường Tuế sốt ruột, bắt đầu nhảy nhảy nhót nhót đi theo.
Chờ đến khi nhảy tới trước cửa nhà, trùng hợp thấy được một hồ nước, cô đến gần soi.
Lập túc khóc hu hu.
Huyền Ly dừng bước lại, vốn còn đang chờ để nghe xem cô muốn nói lời gì, thế nhưng một giây sau lại thấy cả thân củ cải trắng của cô nhìn hồ nước khóc lớn lên.
"Đường Tuế!"
Huyền Ly có chút bất đắc dĩ, chợt nhớ lại lần này cô trở lại hắn quên bày ra ảo cảnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2571179/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.