Xoa bóp cánh tay đau nhức , mỏi nhừ của mình , trong lòng Giai Hy không ngừng nguyền rủa Mặc Nhiên . Cũng không biết hắn thể nào mà bắt cô quất hơn một tiếng đồng hồ . Biến thái thì biến thái một mình thôi sao còn phải lôi cô theo chứ .
Cố gắng lết thân xác của mình ra chỗ gửi xe , giữa đường liền bị nhóm nam sinh chặn lại . Mẹ kiếp , hết nữ sinh , đầu gấu , vệ sĩ , giờ lại đến nam sinh chặn đường cô . Rồi sau này lại là ai , cảnh sát , FBI hay khủng bố .
" Lâm Giai Hy , cô bắt nạt Lâm Tuyết mà còn có mặt mũ ở lại đây sao . "
" Tôi ở lại hay không là quyền của tôi . "
" Cũng mạnh miệng gớm , cô tin một câu nói của tôi có thể khiến cô cút khỏi thành phố này không . "
" Ồ . "
" Nếu muốn ở lại thì mau dập đầu xuống đất nói to 3 lần câu : Tôi là đ* điế* . Đồng thời thỏa mãn đủ toàn bộ người ở đây thì tôi tha cho . " Hừ , loại kĩ nữ rẻ rách , ông đây chơi chán rồi ném xuống phố đèn đỏ . Dám đắc tội nữ thần à .
" Ha . " Ngu ngốc .
" Biết sợ còn không mau làm . "
" Các người xứng ? Lên từng người một hay lên hết . "
" Cho cơ hội còn không biết quý , lên dạy lại nó cho tao , nhớ đừng đánh mặt , chút nữa mang nó ra chợ đen bán . "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/175835/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.