" Ác , Ác nữ kia đến rồi ! " Tiếng la thất thanh đem theo sự hỗn loạn , chỉ mới sáng sớm thôi nhưng các sạp hàng đều vội vàng dọn đồ mang đi , người dân cũng nhanh chóng trở về nhà khiến cho con đường vừa lúc nãy còn đông đúc đã trở nên vắng lặng , tiêu điều .
Quá quen với cảnh này , Giai Hy một tay xách con hươu , một tay kéo lê thanh kiếm trên đường phát lên tiếng kêu chói tai , máu từ thanh kiếm nhỏ giọt xuống tạo thành một đường thẳng nhỏ tho từng bước đi của cô .
Đi đến trước một ngõ hẹp nằm sâu bên trong , cô dừng lại tại một quán mỳ . Bởi vì địa hình luôn ở nơi u tối nên quán mỳ rất ít khách , lác đác vài người ngồi ăn nhưng trông thấy Giai Hy xuất hiện từ đằng xa thì nhanh như chớp đã trả tiền rồi chạy mất .
" Đến rồi à . Vẫn ăn như cũ chứ ? " Người duy nhất còn ở lại là một lão thái thái đã ngoài 80 . Ở cái tuổi vốn nên được nằm hưởng thụ thì cụ lại phải đi bán mỳ kiếm sống qua ngày bởi lẽ người con trai duy nhất đã mất từ lâu , đứa con dâu trước nay luôn hiếu thảo từ ngày thế giới bị hỗn loạn cũng bộc lộ tâm tư thầm giấu kín là thông đồng với một kẻ giàu có ở thôn rồi bỏ đi để lại đứa cháu gái . Chỉ tiếc là đứa cháu gái này cũng không may qua đời trong một đêm tuyết lớn .
" Ừm , vẫn như cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601098/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.