" Ác , Ác nữ kia đến rồi ! " Tiếng la thất thanh đem theo sự hỗn loạn , chỉ mới sáng sớm thôi nhưng các sạp hàng đều vội vàng dọn đồ mang đi , người dân cũng nhanh chóng trở về nhà khiến cho con đường vừa lúc nãy còn đông đúc đã trở nên vắng lặng , tiêu điều . Quá quen với cảnh này , Giai Hy một tay xách con hươu , một tay kéo lê thanh kiếm trên đường phát lên tiếng kêu chói tai , máu từ thanh kiếm nhỏ giọt xuống tạo thành một đường thẳng nhỏ tho từng bước đi của cô . Đi đến trước một ngõ hẹp nằm sâu bên trong , cô dừng lại tại một quán mỳ . Bởi vì địa hình luôn ở nơi u tối nên quán mỳ rất ít khách , lác đác vài người ngồi ăn nhưng trông thấy Giai Hy xuất hiện từ đằng xa thì nhanh như chớp đã trả tiền rồi chạy mất . " Đến rồi à . Vẫn ăn như cũ chứ ? " Người duy nhất còn ở lại là một lão thái thái đã ngoài 80 . Ở cái tuổi vốn nên được nằm hưởng thụ thì cụ lại phải đi bán mỳ kiếm sống qua ngày bởi lẽ người con trai duy nhất đã mất từ lâu , đứa con dâu trước nay luôn hiếu thảo từ ngày thế giới bị hỗn loạn cũng bộc lộ tâm tư thầm giấu kín là thông đồng với một kẻ giàu có ở thôn rồi bỏ đi để lại đứa cháu gái . Chỉ tiếc là đứa cháu gái này cũng không may qua đời trong một đêm tuyết lớn . " Ừm , vẫn như cũ , chẳng qua cho thêm ít thịt . " Cô trả lời rồi đặt một đồng vàng lên mặt bàn . " Lại săn được đồ tốt à . " Lão thái thái nở nụ cười hiền hậu sau đó múc một muôi thịt to vào bát Giai Hy . " Không cần nhiều vậy đâu . " " Coi như là vì khách quen vậy . " Đặt bát mỳ trước mặt cô , lão thái thái quay lại làm việc của mình tiếp . Nhìn dáng vẻ bận rộn trên bếp kia , Giai Hy khẽ mỉm cười rồi lấy đũa gắp mỳ lên ăn . Sự thanh triệt trong đôi mắt ấy có lẽ là lí do mình luôn thích đến quán này dù đã chán ngán món mỳ từ suốt 1 tháng rồi đi . [ Kí chủ , lão thái thái bị mù . ] 8102 nhẹ nhàng nhắc nhở , giọng nói dù vẫn run run nhưng đã không còn sợ hãi như lúc đầu mới tiếp xúc . - Chỉ cân thâm tâm không che đậy những thứ giơ bẩn thì dù mù hay không mù cũng đều mãi giữ được sự thanh khiết của tâm hồn . - Mà nhắc mới nhớ , đã có tung tích của tên hoàng tử kia chưa ? [ Đang nằm ở phía Đông , cách thành chính 500km . ] Hệ thống đưa bản đồ , chỉ cho cô vị trí chính xác . - Tên này trốn cũng nhanh thật , lúc nào cũng có thể trong chớp mắt mà vụt mất . Hại ta phải tốn bao công sức thế này đây . Nguyền rủa ten hoàng tử đến mặt mũi còn chưa biết thế nào . Giai Hy nhanh chóng lấy kiếm rồi vác con hươu săn được đến quán da thú đổi lấy tiền . " Tiền , tiền của ngài đây . " Tên chủ quan run rẩy đưa một túi tiền cho cô . Chậm rãi đến lại , xác định không thiếu một đồng , cô mới hài lòng thu thanh kiếm đang đặt trên cổ tên chủ quán . " Lần sau có thú tốt liền ưu tiên đến quán ngươi . " Vẫy vẫy tay , cô rời đi . Nhìn bóng lưng cô ở phía xa , tên chủ quán khẽ lau mồ hôi lạnh trên trán , thầm mông rằng đừng bao giờ đặt chân vào quán hắn nữa . Phải biết là con hươu ấy cùng lắm chỉ được 2 đồng vàng và 10 đồng bạc thôi . Nhưng ác nữ kia chém mất của hắn 10 đồng vàng và 300 đồng bạc liền đó . -- Một khu phố của phía Đông thành chính , sau 10 ngày ròng rã cuốc bộ vì quên mất chuẩn bị ngựa , Giai Hy cuối cùng cũng đã đến nơi . Mẹ nó , may là tên kia không đổi vị trí , nếu không cô liền xỉu mất . Đi bộ mấy trăm ki-lô-mét cũng không phải chuyện đùa đâu . Dừng lại tại một quán nước để nghỉ ngơi , cô uống liền mấy ấm trà . Ngao ô ( Ta muốn ăn thịt . ) Hổ trắng phiên bản thu nhỏ từ túi áo chui ra hướng về phía quán bán vịt nướng kêu lên . " Im miệng , làm xong việc cho ngươi ăn sau . " Dúi đầu nó lại vào trong , cô mở bản đồ lên xem . Vị trí cách nhau cũng không xa lắm . Đi thêm 1 ngày là được ... khoan , vị tri có biến động . Hắn đang di chuyển đến đây . Nhìn chấm đỏ đang di chuyển cực nhanh tiến về phía khu vực này , cô nhanh chóng đứng bật dậy cầm lấy thanh kiếm . Phạch phạch , trên bầu trời xuất hiện một cỗ xe màu trắng đắt tiền khảm những viên pha lê đỏ xung quanh , rèm cửa xe cũng được làm từ chất liệu tơ tằm thượng hạng và quan trọng hơn là nó được kéo bởi loài ngựa có cánh quý hiếm . Cạch , cánh xe được mở ra , thứ ánh sáng phép thuật xinh đẹp lóe lên tạo một cầu thang trong suốt ở không trung . Thân hình hoàn mỹ cũng theo đó mà bước ra , khiến cho mọi vật im lặng vì không muốn phá vỡ vẻ hoàn mỹ thiêng liêng này . " Hỡi con dân sứ XXX , ta là hoàng tử Ethelbert . " Giọng nói nhu hòa mang theo cỗ me hoặc thần bí tựa như vị thượng đế thiêng liêng trên cao ban phát phước lành cho chúng sinh của mình . . . . Bạn nghĩ đây là anh nhà ? Vậy thì bạn nhầm to rồi . Anh nhà ở thế giới này còn lâu mới được vậy nhá , con ghẻ phải có ý thức của con ghẻ . Mà nhắc nhở một chút là các độc giả nên đội mũ ảo hiểm vào , kẻo ngã đó .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]