" Thưởng cái đầu ngươi á . " Ghét bỏ rút tay lại , Giai Hy vỗ nhẹ vào đầu Nhan Kính một cái .
" Đồ nhi , con như vậy là khi sư diệt tổ đó . " Nhan Kính tủi thân ôm đầu , nhưng khổ nỗi thiết lập là loại hình mặt đơ nên nhìn rất không hài hòa .
" Khi sư diệt tổ thì khi sư diệt tổ . Ta mới không cần cái danh hiếu thuận này . " Bĩu môi , cô cầm lấy bánh bao nóng để trong túi giấy ra gặm .
Phạch Phạch , một con chim lớn màu trắng muốt từ phương xa bay về , đậu ngay trên vai cô .
Grao-gr-gừ ( Nhân loại , có manh mối .) Không phải tiếng kêu của chim mà ngược lại là tiếng gầm gừ của loài hổ .
" Đại Mao về rồi đấy à . " Lấy mảnh giấy được giấy sau lớp lông tơ non mềm ở cánh , cô lấy một miếng thịt khô ra thưởng cho nó .
Grừ - grao ( Không cho gọi cái tên ngu ngốc đó ) Tức giận nhảy xuống đất , từ hình dạng một con chim lớn liền biến hóa thành hình dáng hổ trắng mà miệng vẫn thủy chung ngậm chặt miếng thịt khô .
" Nó nói gì vậy ? " Nhan Kính thắc mắc hỏi .
Bấy lâu nay nghe hai người nói chuyện làm hắn tò mò đến muốn điên luôn . Thế nhưng cái thương thành vô dụng kia lại không có thuốc nghe hiểu tiếng Thần Thú .
" Nó bảo ngươi rất xấu xí , làm ô nhiễm mắt của nó . " Bịa đặt linh tinh , Giai Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601093/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.