Nhìn nữ chủ đau đớn quằn quại vì mất đi khả năng tu luyện , Giai Hy vẫn không dừng lại mà đưa linh lực di chuyển lên trên , hướng về phía đại não .
" Cô , cô muốn làm gì ? " Linh Lan sợ hãi giãy giụa muốn thoát ra nhưng vẫn bị đè chặt dưới chân .
" Hoảng hốt như vậy , ta cũng chỉ là trả lại những gì ngươi đã làm thôi . "
[ Kí chủ , người đừng có giết cô ta đó , không thì thiên đạo sẽ đem hai ta đánh chết mất . ]
- Ta mới không làm việc ngu ngốc đó đâu , chỉ thay đổi một chút kí ức khiến cho cô ta nghĩ rằng người hại cô ta đến bước đường này là nam chủ Ly Phong thôi .
Giúp nữ chủ điều chỉnh lại kí ức xong , nhìn cô ta bất tỉnh trên đất , cô không nghĩ nhiều mà bảo hổ trắng vận chuyển Linh Lan đến cái cây đại thụ nằm giữa rừng ném ở đó .
Gr - gừ - grao ( Suốt ngày chỉ biết sai ta làm việc cực nhọc , ta muốn được ăn thịt . ) Hổ trắng vừa chở người vừa mở miệng gào rống kháng nghị muốn " tăng lương " .
" Biết rồi , đi nhanh đi . " Bịt lỗ tai lại , Giai Hy đá đá mông nó đuổi đi .
Hừ , nghếch cằm , hổ trắng kiêu ngạo phi đi nhưng vì quên mất rằng trên lưng còn cõng người nên thường phải dừng lại vài lần nhặt ngược lên .
Vì hành động này của nó mà Linh Lan bị cô đánh trọng thương nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601091/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.