" Ta đã nói rồi , nó chẳng phải bảo vật gì đâu , đừng có phí thời gian ở đây nữa . Bí cảnh sắp mở rồi đó . " Vứt thanh thần khí nát xuống mặt đất , Giai Hy bỏ đi trước con mắt sững sờ của mọi người . Đặc biệt là nam nữ chủ .
Ly Phong : Vệ Giai Hy này , rốt cuộc có thực lực thế nào ? Sao có thể tay không bẻ gãy thanh kiếm mà trước đó mình có làm gì cũng không nhúc nhích chứ ? Rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì đây khi mà mình bế quan đã mấy chục năm .
Linh Lan : Là cô ta , cô ta lại là người của Đông Môn Tinh . Tại sao ông trời bất công như vậy , mình phải trả giá lớn như vậy mới đạt được sức mạnh , cô ta chỉ có việc sinh ra mang thiên phú liền so với mình không kém cạnh bao nhiêu . Hơn nữa , người đàn ông bên cạnh cô ta hôm đó ...
Trong khi đó , cô trên đường đi vui vẻ huýt sáo , căn bản không quan tâm việc gì , kể cả trứng nhỏ đang cô đơn giữa giá lạnh giám sát tại chỗ cũ .
[ Kí chủ , người làm sao có thể bẻ gãy thanh thần khí đó vậy ? ] Hệ thống gian nan mở miệng .
- Có vậy mà bẻ thôi .
[ Người không thấy đau tay sao ? ]
- Không hề nha .
Cô vô tư nói , còn đưa đôi bàn tay trắng trẻo không tì vết ra để chứng minh .
[ ... ] Mẹ ơi ! Kí chủ của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601084/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.