7h tối hôm đó , Tử Văn từ trên xe đi xuống , sau khi giao phó người rời đi , hắn liền tiến đến phòng Giai Hy . Mở
cửa phòng ra , cô đang dùng bữa tối , liếc đến hắn vẫn là ánh mắt đó , lạnh nhạt như băng .
" Anh về rồi , em đang dùng bữa sao ? " Tử Văn mỉm cười hỏi .
" Không nhìn thấy sao mà hỏi , mắt có vấn đề nên đi khám đi . " Đáp lại hắn là giọng nói giễu cợt cùng đôi mắt không chút cảm xúc của cô .
" Giai Hy ... " Tử Văn tức giận gọi tên cô .
" Sao ? " Cô nhíu mày lên tiếng .
" Em , có phải giận ta chuyện bắt nhốt em ở đây . " Tử Văn nhìn Giai Hy hỏi , đáp lại hắn chỉ là một khoảng không tĩnh lặng . Giai Hy đã đứng dậy chuẩn bị rời đi từ lúc nào .
" Giai Hy , em không được đi . "
" Sao , bắt tôi đến đây , đoạt lấy sự tự do của tôi , nuôi tôi trong cái lồng vàng của anh , chẳng phải anh hài lòng lắm sao , giờ đến cả việc đi lại cũng muốn tước đoạt . "
" Anh chỉ là quá yêu em thôi , chỉ như vậy em mới không rời khỏi anh . "
" Yêu tôi ? Thứ tình cảm này không phải yêu mà chỉ là sự chiếm hữu thôi . Anh căn bản không hề yêu tôi , Bạch Tử Văn . "
" Không , anh yêu em , anh yêu em ... " Tử Văn điên cuồng , cầm vai cô không ngừng lắc , lực đạo mạnh khiến cô đau đến nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601060/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.