Công ty Nhạc gia , Tử Văn cầm trên tay một tập tài liệu , lông mày nhíu lại . Thân thể sạch sẽ , không có bất kì
manh mối gì trong đó , chẳng nhẽ là mình nhận nhầm , cô bé đó không phải Giai Hy . Nhưng ...
" Tử Văn ~ , ta đi ăn thôi nào . Em biết một nhà hàng mới mở ăn rất ngon đó . Liên Mỹ bất ngờ đẩy cửa vào , tiến đến chỗ Tử Văn dựa vào lồng ngực hắn nở nụ cười quyến rũ .
" Tôi đã nói thế nào , khi chưa có sự cho phép của tôi thì đừng tùy tiện bước vào đây cơ mà . " Lạnh lùng đẩy cô ta khỏi người mình , Tử Văn nhìn Liên Mỹ , giọng nói không chút độ ấm .
" Nhưng , nhưng em là vị hôn thê của anh mà . " Cắn chặt môi dưới , cô ta lên tiếng , phi thường uất ức nói như thể ai phụ bạc cô ta vậy .
" Vị hôn thê ? Đây chỉ là một cái danh giả mà tôi cho cô dùng để tránh người ngoài thôi . Tốt nhất nên thôi mơ mộng đi , người tôi yêu , muốn kết hôn và chung sống cả đời này chỉ có duy nhất mỗi Giai Hy . " Tử Văn rời khỏi phòng để lại Liên Mỹ ngồi bệt bên dưới sàn , bộ dáng chật vật không tả , đôi bàn tay ghim chặt chiếc váy của mình , ánh mắt căm tức cùng không cam lòng .
Rõ ràng mày đã biến mất , nhưng anh ấy trong lòng vẫn chỉ có mày , đã biến mất rồi thì sao không biến mất triệt để
luôn đi . Tại sao cứ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601057/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.