Từ khi chào đời đã bị mẹ ruột bỏ rơi , tôi sống và lớn lên trong một cô nhi viện hoang tàn ở miền quê , nhưng chỉ vì tính cách hướng nội nên hay bị bắt nạt . Đến năm tám tuổi , tôi được một người đàn ông bí ẩn nhận nuôi , cứ nghĩ cuộc sống khổ sở này cuối cùng cũng kết thúc ... nhưng thật ra thì cánh cửa địa ngục bây giờ mới bắt đầu mở .
Sau khi được đưa về , bị nhốt trong một khu với hàng nghìn đứa trẻ , cơm không đủ no chỉ có thể đánh để tranh giành từng miếng ăn , tôi bắt đầu hoài niệm về những quãng thời gian lúc trước nhưng đã muộn . Cứ ở đấy tròn 1 năm thì tôi cùng những đứa trẻ khác bị đưa vào một khu rừng nhiều thú dữ . Nhìn từng đứa trẻ cứ vậy chết đi , chúng tôi chỉ có thể tìm cách giết thú bằng giăng bẫy quanh khu rừng . Lúc đầu có rất nhiều động vật mắc bẫy , chúng tôi giết những con vật như thỏ , gà rừng làm bữa ăn , nhưng càng ngày chúng càng tinh ranh , cẩn thận hơn nhiều , số thú bắt được cũng theo đó mà ít dần đi . Cứ vậy , chúng tôi bắt đầu tản ra kiếm đồ ăn qua ngày . Dựa vào sức lực nhỏ bứ giết thú dữ , dần dà , số thú tôi giết được đã vượt quá trăm con , tôi cũng không còn sợ chúng nữa .
Trong một lần tình cờ đi hái quả dại thì tôi bắt gặp một cô bé trạc tuổi mình bị một đàn sói vây quanh , cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601035/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.