----------- Insert quá trình đánh quân địch gian khổ của chị nhà vì tác giả không biết phải tả thế nào cho hay------------
Nhìn quân địch trọng thương nằm dưới đất , Giai Hy ra lệnh cho quân ta ra giết hết toàn bộ . Lúc đầu quân kinh thành sững sờ trước hành động này nhưng cũng không dám dị nghị . Người ta là công chúa được sủng ái đó . Riêng quân ở biên giới phía bắc thì coi nó là chuyện hiển nhiên . Cô chém thương đứa nào liền cầm kiếm đâm chết, thành thạo đến không ngờ . Thậm chí còn thầm khinh bỉ quân kinh thành một trận khi thấy họ kinh ngạc . Gì chứ , mấy cảnh , việc này bọn ta làm như cơm bữa , còn dám tự xưng là quân lính được đào tạo chuyện nghiệp để phục vụ hoàng gia . Không có tố chất gì cả , thảo nào tướng quân phải đến biên giới phía bắc , sống cùng bọn họ
cực khổ vậy mà .
Xử lí xong quân giặc , chỉ còn duy nhất Tuệ Ly nhợt nhạt đứng chống đỡ nãy giờ . Chậc , đến nước này rồi mà vẫn
không chịu dùng đến nó .
" Bị dồn đến tình cảnh này mà vẫn không chịu đưa át chủ bài của mình ra sao . "
" Con át chủ bài này vốn được tạo ra để giúp người đánh chiếm đại lục chứ không phải làm tổn thương đến người . Với cả , quân tiếp viện của ta đang đến rất gần rồi , tình hình binh sĩ ít ỏi của người không thể chống đỡ được đâu . "
" Ha , quân tiếp viện ? Ý ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601033/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.