Nhìn doanh trại hoang sơ , rách nát , Giai Hy đầu đầy hắc tuyến . Mẹ ơi , muốn cô sống ở nơi như này á . Thật muốn mạng người mà .
" Triệu tướng lĩnh , công chúa , hai người đến rồi . Bọn ta đã chuẩn bị bữa trưa rồi , mau vào ăn thôi . "
Coi như cũng tạm được . Nhưng ý nghĩ của cô đã bị dập tắt ngay từ giây phút nhìn số đồ ăn trên bàn . Màn thầu cứng ngắc , canh rau dại cùng vài củ khoai , không có lấy một chút thịt hay cơm nào .
" Bình thường các ngươi đều ăn như vậy sao . " Cũng khổ quá đi .
" Không đâu , tại vì có công chúa đến nên bọn ta đã chuẩn bị thêm chút cháo với màn thầu , chứ bình thường chỉ ăn canh rau và khoai thôi . "
" Sao các ngươi không thông báo để triều đình cung cấp lương thực . "
" Thông náo ? Có báo chứ , nhưng mỗi lần đến đây không bị cướp thì cũng là bị quan lại cắt xen bớt . "
" Không có lương thực dự trữ sao ? "
" Mấy năm nay hạn hán , không lấy nổi giọt mưa , ai đi cũng đã đi hết , bọn ta là binh sĩ nên chỉ có thể ở lại đây bảo vệ biên giới . "
Nhíu mày , Giai Hy nói chuyện cùng hệ thống .
- Hệ thống , mi xem có cách nào giúp nơi này không . Chứ với tình trạng này thì làm sao có thể đưa họ huấn luyện cường độ mạnh mà chiến thắng Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/1601024/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.