Hiên Thành thấy cả người mình lâm vào trạng thái khó khăn từng bước khụy gối tại bãi đậu xe bệnh viện, cơ thể phản ứng kịch liệt nghe âm thanh trời mưa thế lại còn thêm nóng rát khô khốc cổ họng một cách kì lạ..
hắn là bác sĩ đương nhiên biết vấn đề này chỉ là không ngờ ba mẹ thế mà chơi chiêu..
bây giờ thì hay còn chẳng còn suy nghĩ nổi cái gì nữa..
bước ra bên ngoài lại sợ không kiềm được mà làm bậy..
nhưng cứ ở trong xe thế này thì lại càng bí bách
Ráng chịu đựng một xíu vào phòng khám tắm nước lạnh thôi !
Thế là hắn một đường cố chịu đựng trấn định nhanh bước hướng thẳng tới phòng làm việc của mình, nào ngờ vừa mở cửa đã thấy cô ta Mỹ Dung..
Cô ta nhìn thấy hắn vui vẻ bước lại cười dịu dàng như mọi khi liền làm nội tâm hắn phát hoảng chẳng biết thế nào..
đầu óc cứ ong ong không ngừng..
\- Bác Sĩ Thành..
anh đến rồi, em muốn tới cảm ơn anh vì đã chăm sóc em chu đáo những ngày qua !
Giọng nói ôn nhu từng hồi vang lên làm dịu đi tâm tình của hắn.." chết tiệt " hắn mắng chửi nội tâm mình vạn lần nắm chặt tay kìm nén hành động thiếu suy nghĩ
\- Không có gì..
cô ra ngoài trước đi !
Tiếng nói hắn khàn khàn nghe rõ, một người rành tình trường như Mỹ Dung lại càng nghe rõ ..
chỉ là..
không ngờ lại có chuyện tốt thế này !
Cô ta tỏ vẻ ngu ngơ tiến lại gần hắn ân cần hỏi han
\- Anh sao vậy..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-he-thong-luu-manh/3928975/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.