Lăng Tiêu nghe vậy liền ngượng ngùng cúi đầu, âm thanh lí nhí phát ra từ bên trong miệng hắn: “phải, khi ấy tìm thấy túi mầm đậu, anh sợ rằng bên trong có vật lạ nên đã dùng tinh thần lực kiểm tra, ai ngờ tinh thần lực vừa mới đưa vào thì hạt mầm đã nổ hết, Băng Nhi sẽ không giận anh mà đúng không?”
“Anh, anh..” Hàn Thiên Băng không thể tin nổi mà chỉ tay vào mặt Lăng Tiêu, cả nửa ngày vẫn không nói được câu nào.
Lăng Tiêu nhìn biểu cảm đang chuyển biến trên gương mặt cô, như sợ cô hiểu lầm, hắn vội vàng giải thích: “Băng Nhi, anh làm tất cả đều là vì em, anh sợ rằng khi em cầm nó lên sẽ gặp chuyện không may..”
“Thứ đồ vật không rõ nguồn gốc này ở mạt thế không chừng lại là một thứ nguy hiểm, anh chỉ là sợ em bị thương, thấy em đau đớn anh rất đau lòng..Băng Nhi, em không giận anh đúng không?”
“Anh..” Vẻ mặt Hàn Thiên Băng tức giận tới vặn vẹo, bực bội trong lòng lại không thể nào phát tiết, nhìn tên đầu sỏ đang dùng vẻ mặt vô tội, lo lắng nhìn cô, Hàn Thiên Băng thật sự muốn dùng một tay tát chết hắn.
“Chỉ vì anh quá yêu em mà thôi, anh biết Băng Nhi lương thiện, Băng Nhi sẽ không giận đâu đúng không?”
Lăng Tiêu đáng thương hề hề mà lên tiếng, vẻ mặt giống như gấp tới phát khóc, hắn luống cuống nói thêm: “Băng Nhi, em không giận anh đâu đúng không? Anh là thật lòng yêu em, anh cũng chỉ vì lo lắng cho em nên mới làm như vậy, Băng Nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hay-goi-toi-la-anh-de/1029234/chuong-71.html