Sở Đường nhíu mày, sải chân bước về phía giường bệnh, lạnh nhạt nói: “tôi vừa mới đi ra ngoài một lúc mà cậu lại phát bệnh cái gì? Tôi nói cho cậu biết, sư phụ..”
“Được rồi được rồi, Kỳ Ngôn đâu?” Lăng Tiêu vội vàng cắt đứt lời của Sở Đường, nếu để hắn nói thêm một lúc nữa thì cậu ta cũng không biết con hàng này sẽ nói ra cái gì, lúc này Lăng Tiêu cũng đã hiểu vì sao nguyên chủ không thích tiếp xúc với vị sư huynh tên Sở Đường này.
Hắn ta không những được cha cậu coi trọng, mà còn được mọi người xem như là người nối nghiệp của gia tộc, bề ngoài lạnh lùng khó gần, nhưng khi gặp Đường Ngọc thì hắn ta như được bật chế độ nói chuyện, lải nhải không khác gì cha hắn.
Đường Ngọc thậm chí còn hoài nghi rằng hắn chính là người máy mà cha cậu chuyên môn phái đến để giám sát cậu, còn không thì người bình thường chắc chắn sẽ không thể làm ra chuyện thất đức như vậy được, không thể, không thế nào.
Sở Đường nghe thấy Lăng Tiêu hỏi thì hơi nhíu mày, đáy mắt hiện lên vài tia nghi hoặc, giọng điệu giống như không thể tưởng tượng nổi: “ai cơ?”
“Kỳ Ngôn”
“Cậu ta là ai?”
“.....”
Lăng Tiêu im lặng trong giây lát, trong lòng lại nghĩ xem có lên tiếp tục cầu thông với con hàng này không, tư tưởng không giống nhau, bắt chuyện cũng khó mà nói được.
Loading...
Ngập ngừng một chút, cuối cùng Lăng Tiêu cũng hỏi hắn.
“Lúc anh đi tìm tôi, chẳng lẽ không gặp ai khác ư?”
“Là ba tên nhóc kia? Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hay-goi-toi-la-anh-de/1029213/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.