Từ hôm ấy mối quan hệ giữa Từ Mạc và Lăng Tiêu dần dần tốt hơn một chút, sáng cùng nhau đi học, chiều về lại đi làm thêm, có điều Lăng Tiêu vẫn không hài lòng vì biểu hiện của Từ Mạc lắm, bởi vì cậu ta vẫn thường xuyên cúp tiết.
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Lăng Tiêu cũng quyết định chuyển xuống ban xã hội học, giáo viên trong trường khi nghe quyết định của cậu chỉ có thể là hận không thể rèn sắt thành thép.
Đường đường là học bá tương lai sáng ngời, sao lại có thể xuống lớp học dốt nhất khối để chôn vùi tương lai được!
Giáo viên chủ nhiệm tận lực khuyên bảo, thấy người kia vẫn nhất quyết không chuyển ý thì thở dài từ bỏ, ai, học bá, mới đầu trèo tường, trốn học bị giám thị đuổi quanh sân vận động, bị camera quay được đăng lên trang web nhà trường thì không nói, lúc này cậu ta lại một hai, dầu muối không ăn mà chuyển tới lớp quậy phá nhất trường.
Giáo viên càng nghĩ càng thấy đau lòng, dùng ánh mắt tiếc hận nhìn Lăng Tiêu, đưa tay lên ôm ngực thở dài, nói: “em phải biết rằng cô vẫn luôn quý em nhất, Bắc Trạch, cô cũng không biết rằng vì sao em lại sa đọa tới nước này, nhưng cô vẫn muốn khuyên em nên quay đầu làm bờ, có chuyện gì thì nên nói ra, biết không? Cô không biết cô có thể giúp em được bao nhiêu, nhưng chí ít cô vẫn ở đây lắng nghe những vấn đề mà em gặp phải, đưa ra cho em phương hướng giải quyết tốt nhất”
“Bắc Trạch, bây giờ em quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hay-goi-toi-la-anh-de/1029203/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.