Tề Thanh Tử ra khỏi phòng tắm, khăn vắt trên vai, một tay kéo góc khăn lau tóc, đôi mắt hồ ly mềm mại chăm chú nhìn Khả Lạc:
- Tiểu tâm can, cậu chừng nào mới chịu theo tớ đây?
Khả Lạc nghiêng đầu nhìn cô bạn, cười khúc khích:
- Có bao giờ tớ không theo cậu đâu.
Cô bĩu môi, tay lấy tấm khăn quăng một đường parabol rơi thẳng lên đầu Khả Lạc, che khuất tầm mắt của cô ấy:
- Tớ không muốn nói chuyện với đồ ngốc như cậu nữa.
Thấy Khả Lạc im lặng, cô bực bội dậm chân:
- Tớ có thua gì tên cẩu nam nhân đó đâu, thậm chí còn giàu hơn hắn nữa!
Vừa đẹp, vừa giàu lại biết cưng chiều như cô mà cô ngốc kia lại không chịu!! Tức chết lão nương rồi!
Khả Lạc vừa hất tấm chăn ra, đôi mắt chưa kịp thấy ánh sáng đã bị cảnh xuân đập vào mắt, mũi cô hơi nóng lên.
Thiên địa ơi, có cơ bụng số 11!!!
Tề Thanh Tử cũng phát hiện ra tầm mắt nóng bỏng của Khả Lạc, cô cười cười, tay vịn vạt áo kéo cao hơn:
- Hắn có cơ bụng như tớ không? Hửm!
Khả Lạc dứt không nỗi trước cô bạn, cô cảm thấy nếu không vướt nhiệm vụ ẩn đã trực tiếp ăn đậu hũ của cô bạn này rồi.
Eo nhỏ, rắn chắc lại hiện rõ từng đường cơ, thật vừa miệng cô!!!
Tề Thanh Tử vui đùa thả vạt áo xuống, ngồi bẹp dưới sàn nhà, lên tiếng:
- Giúp tớ lau tóc với.
Cô gật đầu liền phủ tấm khăn lên tóc cô bạn, tấm khăn mềm mại chà sát tóc, màu trắng kem của khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514413/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.