Khả Lạc đang yên đang lành nằm trong lòng Chương Sơ Mặc thì bị tiếng bụng kêu đả động đến, cô quay đầu úp vào eo của anh, vành tai vì xấu hổ mà ửng đỏ.
Chương Sơ Mặc phì cười liền đỡ cô ngồi dậy, anh đưa tay vuốt ve cằm cô, mềm nhẹ lại đầy cưng chiều:
- Muốn ăn gì không?
- Ai nấu? - Cô trêu ghẹo hỏi.
- Tôi.
Khả Lạc liếc liếc nhìn anh, vẻ mặt tràn trề không thể tin được, cô ngẫm lại bát mì anh nấu liền mất hứng ăn. Thấy vẻ mặt kì thị của cô, anh trầm tư một lát thì nói:
- Sủi cảo tôi làm không tồi đâu.
Nghe vậy cô phấn chấn ra mặt, một phần cũng muốn xem lời này của anh là thật hay giả:
- Chị muốn ăn sủi cảo nhân thịt dê.
Cô xèo tay ra liệt kê:
- À cả sủi cảo nhân tôm nữa, sò điệp cũng muốn.
Chương Sơ Mặc nhếch mép, giọng từ tốn lên tiếng:
- Chị ăn sủi cảo nhân giẻ lau không?
Khả Lạc mạnh bạo thụt cùi trỏ vào bụng anh, giận dỗi mà quay lưng rời đi, anh đành bất lực cười cười đi theo cô.
Cô dựa vai vào vách tường, ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn bóng lưng bận bịu gói sủi cảo của anh, tay cô khoanh lại, lên tiếng:
- Sơ Mặc, đợi cậu rời khỏi nhóm sát thủ gì đó thì chúng ta chuyển đến nơi khác được không?
Tay gói sủi cảo của anh chợt lệch sang một bên, cái sủi cảo vì vậy mà lòi nhân ra ngoài, anh lẳng lặng đổi cái vỏ khác bao cục nhân lại, tiếp tục nghe cô vẽ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514403/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.