Khả Lạc đi đến trước phòng Lâm Chính Thần, cô đưa tay mở cửa, thật may là anh không có thói quen khóa cửa phòng, nếu không thì lúc này cô đang đập cửa rầm rầm gọi anh rồi. Bước vào phòng, một không gian tối mịt, chỉ có ánh sáng do tia sấm ở bên ngoài trời chiếu vào vào phòng, ánh sáng có chớp nháy chóp nháy, thấy Lâm Chính Thần lúc này đang rúc người trong chăn, Khả Lạc hít sâu, khóe mắt dần ửng đỏ lên, cô tiến đến phía giường của anh, hất tấm chăn ra khỏi người, lộ ra nửa thân trên của anh. Cô có chút kinh ngạc, vươn tay đẩy đẩy vai Lâm Chính Thần:
- Chính Thần, anh mau tỉnh dậy.
Cả người Lâm Chính Thần lúc này đang co lại, anh nằm nghiêng người đưa mặt về phía Khả Lạc, cả người ra mồ hôi ướt sũng cả áo, mi mắt anh nhíu lại, lại luôn cắn lấy môi dưới khiến môi dưới rơm rớm máu, Khả Lạ trông thấy môi anh sắp rỉ máu, càng ra sức kêu anh dậy:
- Lâm Chính Thần, anh gặp ác mộng sao? Mau tỉnh dậy.
Cơ thể anh run rẩy, Lâm Chính Thần dường như từ bóng tối lần theo tiếng nói của Khả Lạc, cố vươn tay ôm lấy eo cô, chợt một tiếng sấm lớn vang lên khiến cả người anh càng run rẩy, nép vào người cô như thể mong chờ lấy sự bảo hộ từ Khả Lạc. Cô đưa mắt nhìn ngoài trời thấy mưa vẫn chưa có dấu hiện ngừng, dời mắt nhìn sang anh, cô vươn tay chạm lên tóc anh, nhẹ nhàng vuốt ve, nhỏ giọng ôn nhu an ủi:
- Đừng sợ, có em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514349/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.