Trời chiều tối, Quân Hàn trở về, anh xuống bếp nấu vài món, bưng lên phòng Khả Lạc, mở cửa anh nhìn thấy cô đang ngồi cạnh cửa sổ, mắt trông ngóng bên ngoài:
- Lạc Lạc, lại đây ăn cơm.
Khả Lạc lắc đầu, ủ rũ:
- Tớ không muốn ăn.
Quân Hàn băng lãnh nhìn Khả Lạc:
- Cậu đừng nghĩ là lấy việc tuyệt thực để buộc tớ thả cậu.
Khả Lạc đối mắt với Quân Hàn, đôi mắt cô đầy sự van xin:
- Hàn, thả tớ có được không, tớ vẫn sẽ luôn ở bên cậu mà.
- Không được.
Quân Hàn dứt khoác từ chối, anh đặt cơm lên bàn, bước đến ôm cô, thỏ thẻ:
- Trói cậu lại kiếm tớ an tâm hơn, cậu sẽ không thể rời bỏ tớ.
Khả Lạc cố gắng đẩy Quân Hàn nhưng không xi nhê, cô tức giận:
- Quân Hàn, cậu làm như vậy chỉ khiến tớ hận cậu.
- Hận tớ cũng được, chỉ cần cậu có thể luôn ở bên tớ.
Quân Hàn cố chấp nói.
Khả Lạc im lặng, không vùng vẫy nữa, để mặc cho anh ôm lấy cô. Quân Hàn thấy vậy buông cô ra, Khả Lạc lúc này như vô hồn, mắt cô buồn bã và không chứa bóng dáng anh nữa. Nỗi bất an trong lòng Quân Hàn bỗng dâng lên.
......................
Mỗi ngày, sáng và tối, Quân Hàn đều đến phòng Khả Lạc, thực ra anh muốn từng giây từng phút đều ở cạnh cô nhưng có vẻ Khả Lạc chưa thích ứng được nên anh chỉ thường quan sát cô qua camera.
Khả Lạc trở nên ngoan hơn, không tranh chấp với Quân Hàn, cũng không cố bỏ trốn, chỉ là cô ít trò chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hanh-trinh-cuu-vot-nu-phu/514276/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.