Trong chiến lược to lớn của Lý Tu, hắn muốn từng bước từng bước xây dựng lực lượng xung quanh, làm bản thân lớn mạnh. Đến khi tích lũy đủ sức mạnh, hắn mới đánh một trận cuối cùng với triều đình.
Đại Tấn đã gần đất xa trời, tình thế bất lợi ngày một tăng. Dưới những hành động tự chặt đường lui của tân hoàng, đã triệt để làm mất lòng thế gia vọng tộc. Gây xích mích với các gia tộc và người đọc sách trong thiên hạ, điều này chỉ làm tăng nhanh tốc độ diệt vong.
Chắc chắn Đại Tấn sẽ diệt vong, nhưng bây giờ Lý Tu không muốn đụng độ với quân đội Đại Tấn.
"Đi..." Lý Tu bỏ mặc Phù Gia, cùng phó tướng vội vàng đến đầu thôn.
Phù Gia cũng đứng dậy: "Ta cũng đi xem, là bệ hạ phái người tới đây."
Phù Gia dẫn theo một đám người ra đầu thôn. Đầu thôn vang lên tiếng gào giết rung trời, mùi máu tanh nồng ám mãi không phai, không ít người đã ngã xuống đất.
Có quân của Đại Tấn, cũng có người của Lý Tu.
Dịch Hi ngồi trên lưng ngựa, hạ thấp thân hình giết người. Cây thương dài đâm xuyên ngực một binh sĩ, sau đó rút về, máu văng tung tóe.
Ánh mắt Dịch Hi lướt qua Lý Tu. Ngay lập tức, Lý Tu cầm lấy cây thương của mình, nhảy lên ngựa, vọt về phía Dịch Hi.
Phù Gia đuổi theo sau, vừa tới đã thấy cảnh Dịch Hi với Lý Tu đánh nhau. Long khí trên người bọn họ bành trướng đến nỗi mang theo tính công kích, quấn sít sao quanh chủ nhân cúa chúng nó, gào thét trong im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180517/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.