Dịch Hi trong triều độc ác, tàn bạo, giết người không chớp mắt, thường xuyên rơi nước mắt cá sấu, càng khiến hắn lộ ra vẻ điên cuồng.
Y như tên thần kinh.
Nhưng trước mặt Phù Gia, hắn lo lắng không yên như một đứa trẻ mắc lỗi.
Hắn quan tâm, để ý cái nhìn của nàng...
Nếu nàng sợ hắn, Dịch Hi không biết phải làm sao.
Khi Phù Gia đối mặt với câu hỏi này, cô chỉ có thể giả ngu, "Lão nô không biết, không hiểu gì cả, lão nô chỉ là một ma ma, sao hiểu được mấy chuyện quốc gia đại sự này."
"Bệ hạ làm vậy là có lý do của mình."
Dịch Hi bật cười thành tiếng, như trăm hoa đua nở: "Tỷ tỷ nghĩ vậy thật sao."
Phù Gia gật đầu: "Chứ gì nữa."
Dung thái phi vẫn đang chờ tin vui hoàng đế băng hà, nhưng tin tốt còn chưa có thì đã thấy thị vệ xông thẳng vào cung của nàng.
Dung thái phi run rẩy trong lòng, bỗng có linh cảm xấu, nàng quát lớn đám thị vệ: "To gan, sao các ngươi dám xông vào tẩm điện của bổn cung mà không được phép."
Thị vệ trưởng hành lễ với Dung thái phi: "Thái phi nương nương, Thái thượng hoàng rất nhớ người nên đã đặc biệt cho gọi người qua đó bầu bạn."
Vẻ mặt Dung Thái Phi vô cùng khó coi, ai muốn đi bầu bạn với một lão già gần đất xa trời chứ. Hiện giờ nàng đang sống trong mộng đẹp, chuẩn bị làm mẫu nghi thiên hạ, Thái hậu nhiếp chính.
Nàng đã hầu hạ Thần đế nhiều năm như vậy, chịu đủ cảnh dè chừng khắp nơi, ngày ngày phụ họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180505/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.