Thuốc trong bữa cơm được thay đổi đa dạng hàng ngày, nói là vì muốn bồi bổ cơ thể cho hắn, nhưng hắn đã uống rất nhiều rồi mà cơ thể vẫn ốm yếu như cũ.
Dịch Yếm nói với Phù Gia đang đứng bên cạnh: "Hồng Uyên cũng ngồi xuống ăn chung đi."
Phù Gia từ chối: "Không cần đâu điện hạ." Thân phận khác biệt, nếu là ngày trước, chắc chắn Phù Gia sẽ không để ý, nhưng tình hình bây giờ đã khác xưa.
Ngộ nhỡ lại bị gậy đánh thì sao.
Người trong hoàng cung ai cũng thích dùng gậy đánh người, đánh tới chết mới thôi.
Vẻ mặt Dịch Yếm có hơi bực bội: "Ta kêu tỷ ngồi thì tỷ ngồi đi."
"Được rồi." Phù Gia thuận thế ngồi xuống, cô chỉ là một người làm công, người làm công có ý chí kiên cường, ông chủ nói gì thì là cái đó.
Thấy Phù Gia ngồi xuống, khuôn mặt Dịch Yếm lộ ra vui vẻ, Nhạn Trúc nhanh chân mang tới một bộ chén đũa, các nàng rất bình tĩnh với cảnh Thất điện hạ thiên vị Hồng Uyên tỷ.
Thất điện hạ đối xử khác biệt với Hồng Uyên tỷ, cũng đúng thôi, hai người họ ở bên nhau lúc khó khăn nhất mà.
Hai người Dịch Yếm và Phù Gia im lặng ăn cơm, Phù Gia thuận tay múc một chén canh hầm cho Dịch Yếm: "Điện hạ uống nhiều một chút."
Dọn vào Khúc Hòa Cung, mấy người bọn họ ai cũng béo lên, chỉ có duy nhất Dịch Yếm vẫn gầy yếu như trước.
Dịch Yếm ừ một tiếng, nhận lấy cái chén, uống ực ực, đoán chừng còn chưa nếm ra là vị gì thì đã uống xong rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180479/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.