Phòng học vô cùng náo nhiệt đầy tiếng ríu ra ríu rít, sự chú ý của mọi người ở đây đều đặt lên người Dịch Yếm.
Dịch Yếm chưa bao giờ bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn căng thẳng đến nỗi toàn thân run rẩy, bên tai toàn là tiếng tíu tít.
“Cái cặp của con trai yêu quái trông nghèo nàn ghê.”
“Hắn ốm quá, có phải do không được ăn thịt người không.”
“Coi chừng hắn ăn ngươi đó.”
Phu tử đi vào lớp học, nhìn thấy Dịch Yếm nói: “Tất cả im lặng, vị này là… mới đến, sẽ học cùng mọi người.” Phu tử không biết phải giới thiệu Dịch Yếm như nào.
Chỗ ngồi của Dịch Yếm ở cuối, do hắn chọn, hắn không thích bị người khác nhìn chằm chằm. Lúc hắn ngồi ở lớp học, lòng hắn ngập tràn niềm vui sướng.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, nếu cuộc sống ở trường là như vậy, thì tốt quá rồi.
Nhưng rõ ràng là Dịch Yếm vui mừng quá sớm, trong giờ nghỉ, Tam hoàng tử Dịch Diệu dẫn theo một đám người khí thế hung hăng tới.
Hắn đứng ở cửa, chỉ tay vào Dịch Yếm đang ngồi một góc: “Kéo hắn ra đây cho ta.”
Mấy tên thái giám nhanh chóng xách Dịch Yếm ốm yếu ra khỏi phòng học.
Dịch Diệu hưng phấn nói: “Tiểu súc sinh, cuối cùng cũng rơi vào tay ta.”
“Tới đây nào, để lão tử coi coi mày là đầu hồ ly thân người hay là thân hồ ly đầu người.”
Dịch Yếm vùng vẫy: “Tao không phải yêu quái, không phải yêu quái.”
Dịch Diệu không thèm quan tâm hắn là thứ gì, thiếu niên không sợ trời không sợ đất, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180470/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.