Dịch Yếm đưa Phù Gia đến căn bếp nhỏ, Phù Gia giơ đèn dầu lên, quan sát một chút, ấy quả thật là một cái bếp nhỏ, ngoài ra không còn gì nữa, trên bệ bếp phủ một lớp bụi dày.
Thậm chí Phù Gia còn chẳng thèm duỗi tay sờ thử xem lớp bụi này dày bao nhiêu. Truyện Dị Giới
Trước căn bếp là một cái giếng nhỏ, sợi dây thừng mục nát đứt đoạn, Phù Gia đến bên miệng giếng nhìn thử, trời tối không nhìn rõ gì cả, nhưng chắc là có nước.
Phù Gia thở dài, xem ra phải mua thêm nhiều thứ.
Dịch Yếm nói ngay: “Mai ta sẽ quét dọn sạch sẽ.”
Phù Gia lắc đầu: “Không cần vội, rau cải còn chưa lớn nữa, trước mắt thì chưa xài đến bếp nhỏ, nhưng cần phải làm sạch giếng, nếu không sẽ không có nước tưới cây.”
Dịch Yếm chần chờ một lúc mới nói: “Ta sẽ nghĩ cách.”
Phù Gia: “Không cần đâu, ta giải quyết được.” Có hệ thống không dùng nó thì để làm gì.
Hệ thống ngày nào cũng bíp bíp, cho nó làm là hợp lý nhất.
Dịch Yếm:… sao hắn bất tài, vô dụng vậy nè.
Không biết bao lần hắn muốn hỏi, rốt cuộc ngươi có biết thân phận của ta không.
Nhưng hắn sợ hỏi rồi, sẽ đánh vỡ một số thứ.
Như thế này là tốt rồi, tốt lắm rồi…
Bởi vì Phù Gia coi bệnh cho Trương ma ma, nên Dịch Đình truyền nhau tin Phù Gia biết y thuật.
Trong hoàng cung, thái giám cung nữ Dịch Đình là loại thấp hèn nhất, muốn tìm đại phu để khám là chuyện không thể, ngự y thái y chỉ xem bệnh cho hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180451/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.