Editor: Ly
Beta-er: Tam Muội (Sam)
Còn chưa bắt mạch đã nói không cứu được, chờ chết đi, đây không phải là lang băm thì là cái gì?
Lý cô cô nghi ngờ nhìn Phù Gia.
Chẳng lẽ nàng ta không biết y thuật, là nàng ta hạ độc ư?
Trên mặt Trương ma ma khó mà đè nén được vẻ khoái trá, trái ngược với vẻ mặt cau có của Lý cô cô.
Thấy chưa nha đầu này vốn không biết y thuật, đáng nghi lắm đó nghen.
Mấy ma ma cũng không muốn cúi đầu dưới quyền một tiểu nha đầu, gần đây Lý cô cô có gì muốn nói đều là nha đầu này đi thông tri, y hệt cái ống loa của Lý cô cô.
Còn Lý cô cô muốn tra rõ vì nguyên cớ gì mà bà bị ngộ độc, là kẻ nào hạ độc bà, tra đi tra lại, cũng không phát hiện ra cái gì.
Lý cô cô nghi thần nghi quỷ, lúc nào cũng cảm thấy những người quanh mình đều có khả năng, nhưng không tìm ra được.
Cho nên bà cảm thấy nha đầu Hồng Uyên chữa bệnh cho bà rất khả nghi, sao tự nhiên vừa vặn máu nàng lại hữu dụng vậy chứ.
Phù Gia vươn tay: “Được rồi, để ta bắt mạch cho bà.”
Lúc Phù Gia bắt mạch, biểu cảm cực kỳ sinh động, nhất là cặp lông mày luôn chuyển động, nhếch lên hạ xuống, hoặc là cau lại, nếu như có râu dê, có lẽ tay kia của cô sẽ vuốt vuốt chòm râu.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||
Vẻ mặt này của cô khiến bệnh nhân có áp lực rất lớn, trong lòng lo lắng không yên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180449/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.