Dung phi rất hiểu Thần Đế, coi trọng sĩ diện, chắc chắn không thích bị người ta kêu là bạo quân.
Nhưng đế vương nhất ngôn cửu đỉnh. Lời nói ra như bát nước hất ra ngoài, không thể liếm trở về.
Hơn nữa nếu để Thần Đế đánh chết hết nô tài của một cung. E rằng đám phi tần trong cung sẽ cười nhạo nàng.
Có thể nàng giả nhân giả nghĩa, thế nhưng cũng không thể để bản thân trở thành đề tài đầu câu chuyện.
Đế vương tức giận, vì nàng mà giận dữ giết sạch nô tài của một cung. Chuyện này nói toạc ra, cũng chẳng phải danh tiếng đẹp đẽ gì. Bây giờ Thần Đế không vui, đợi đến khi lấy lại tinh thần, còn không quở trách nàng mới lạ đó.
Đế vương không sai, kẻ khác mới sai, trong lòng có vướng mắc, hắn còn ghé cung nàng nữa sao. Tình hình đang rất hỏng bét rồi, không thể để mọi chuyện trở nên tệ hơn nữa.
Trong nháy mắt, Dung phi suy nghĩ cẩn thận chỗ được và mất. Khuôn mặt nàng càng thêm tái nhợt, đã sẩy thai rồi còn phải suy nghĩ nhiều như thế, bụng nàng vẫn còn đau đây.
Dung phi thiện giải nhân ý*, nước mắt óng ánh lăn xuống: “Bệ hạ, là thần thiếp vô năng, không thể bảo vệ tốt cho con chúng ta, không liên quan gì đến họ.”
*Thiện giải nhân ý: giỏi thấu hiểu suy nghĩ người khác.
Thần Đế thấy Dung phi đưa thang tới, cũng thuận thế leo xuống, hắn duỗi tay vỗ nhẹ vào mu bàn tay Dung phi: “Nàng đó, chính là quá tốt bụng. Sau này chúng ta sẽ có hài tử.”
Dung phi tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180426/chuong-81.html