Vẻ mặt Tiêu An mộng bức, hắn còn tưởng rằng mình bị ảo giác, hỏi: “Cô nói gì cơ?”
Phù Gia tốt tính nhắc lại: “Anh rất ấm áp, tôi muốn ôm một cái, tốt nhất là được liếm một phát nữa.”
Tiêu An:???
Cái quỷ yêu gì đây, ôm một cái?
Người phụ nữ này muốn giở trò gì?
Tiêu An vội vàng trả thuốc thử lại cho Phù Gia, gì mà ôm một cái, liếm một phát chứ.
Nghe là thấy biến thái rồi.
Vả lại cô ta nguy hiểm như vậy. Cho cô ta ôm một cái, liếm một phát, thì chẳng khác gì bị siết cổ, nguy hiểm y như bị mãnh thú cắn cổ vậy đó.
Tiêu An nghiêm túc nhìn người phụ nữ ốm yếu trước mặt, tóm lại cô ta là loài gì vậy?
Chẳng lẽ, cái kiểu ôm một cái, liếm một phát này là cô ta đang dùng mỹ nhân kế?
Xin lỗi chứ mỹ nhân kế này chỉ khiến Tiêu An cảm thấy sợ hãi và nguy hiểm.
Phù Gia nhìn số thuốc bị trả lại, có hơi mờ mịt khó hiểu hỏi: “Tại sao anh không chịu?”
Chỉ là ôm một cái, liếm một phát thôi mà, chứ có phải ăn luôn đâu…
Tiêu An:…
Tại sao tôi phải đồng ý chứ?
Phù Gia chợt tỉnh ngộ, lại lấy ra hai chai thuốc thử, tổng cộng bốn chai: “Bốn chai chịu không?”
Tiêu An kiên quyết từ chối cái kiểu giao dịch này: “Không được, xin lỗi, Lý tiểu thư, tôi còn có chuyện khác.”
Tiêu An chạy nhanh như bay cách xa người phụ nữ nguy hiểm này, cô ta không chỉ nguy hiểm, mà còn hết sức biến thái.
Đây là loại phụ nữ gì vậy trời!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180390/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.