Ở cái tình huống như này mà Vệ An Huyên cũng có mặt là sao.
Là tới giám thị hắn ly hôn?
Vệ An Huyên bị gào vô mặt, vừa tủi thân lại sợ hãi, kém chút nữa là khóc, nhưng ở trước mặt Phù Gia cô vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh là một bộ dáng bí thư chuyên nghiệp: “Em tới đón anh, có cuộc họp hội đồng quản trị sắp diễn ra.”
Vệ An Huyên lo lắng Lộ Thiệu Quân đau lòng. Ly hôn xong, nói không chừng ngay cả xe cũng lái không được, cho nên cô tới đón Lộ Thiệu Quân. Nhưng cái thái độ này của Lộ Thiệu Quân khiến Vệ An Huyên không ngờ tới.
Cô không khỏi suy nghĩ, Lộ tổng không thích mình đến vậy sao?
Còn có gì chuyện gì đáng buồn hơn việc người mình thích lại ghét mình?
Phù Gia cất giấy chứng nhận ly hôn đi, nói với Lộ Thiệu Quân: “Hai người đều có mặt ở đây, không bằng đi vào làm luôn tờ giấy hôn thú đi, dù gì cũng tới rồi.”
Lộ Thiệu Quân lạnh như băng nhìn Phù Gia, Phù Gia thả tay: “Thôi được rồi, là tôi nói bậy, tôi đi về thu thập đồ vật, trong hôm nay sẽ dọn đi liền.”
Tuy trong lòng Lộ Thiệu Quân giận Phù Gia, nhưng vẫn lo lắng cho cô, nói: “Tôi đưa cô về.”
Loại lo lắng này đã trở thành thói quen, nhất thời không thể thay đổi được.
Phù Gia cười cười: “Không cần, anh đi làm việc của mình đi.”
Lộ Thiệu Quân nhìn nụ cười trên mặt Phù Gia, ngây ngẩn một chút. Đã bao lâu rồi, hắn không thấy nụ cười của vợ mình, à không, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1180375/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.