Nam Diên thu hồi bàn tay định giết người diệt khẩu, thầm nghĩ: Thứ ngốc thế này hay là bỏ qua đi.
Cô vừa xinh đẹp vừa thiện tâm, không so đo với đồ ngốc.
Ai ngờ gã khờ này chủ động mở miệng: “Ngươi... Ta... chuyện vừa rồi, ta đều thấy hết.
Những chữ đầu tiên hắn nói còn hơi khan khàn, có lẽ là do uống rượu nhiều, nhưng sau đó cũng lưu loát hẳn lên.
Giọng nói kia rất dễ nghe, vừa mềm nhẹ vừa réo rắt lại sạch sẽ, tai Nam Diên cảm thấy thật thoải mái dễ chịu.
Tiểu Đường trong ngực nàng lại sợ tới mức nhảy dựng lên, quýnh lên mở miệng nói tiếng người: “Diên Diên còn chờ gid nữa, mau diệt khẩu! Người này vừa nhìn thấy chúng ta xé rách hư không, hắn biết chúng ta không phải người của Ma Vực, vốn dĩ trên người chúng ta không có ma khí thì còn có thể làm bộ là võ tu sa đọa, nhưng hắn đã thấy hết, vậy không thể giữ lại được nữa!”
Nam Diên: ...
Cho dù hắn ta không biết nhưng nghe cậu nói xong cũng biết hết rồi.
Sao đứa nhỏ cô nuôi lại ngốc thế nhỉ?
Linh thú có thể nói tiếng người rất ít, không biết con ma men kia kinh ngạc vì Tiểu Đường đột nhiên nói tiếng người hay là bị lượng tin tức khổng lồ mà nó để lộ ra làm giật mình nữa.
Bờ môi của hắn ngập ngừng một chút, lẩm bẩm gì đó, nhìn một người một thú trước mắt, ngây ra một hồi lâu, dường như linh hồn cũng bị dọa mất.
Đến khi hoàn hồn, hắn nhìn chằm chằm vào Nam Diên.
Vừa nãy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-dien-roi/1175894/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.