"Tiểu Đường, hình như A Thanh bị cậu dạo sợ quá mới khóc?" Nam Diên nhìn chằm chằm đôi mắt đỏ rực của cậu nhóc nói.
Thanh âm non nớt của Hư Tiểu Đường mang theo một tia nghi hoặc: "Diên Diên, tôi đáng sợ như thế sao?"
Nam Diên: "Hắn chỉ là người bình thường."
Người bình thường mới chỉ gặp qua linh thú cấp thấp, trong mắt bọn họ, linh thú cấp thấp là một phần thức ăn, hiện tại lại phát hiện thức ăn của mình biết nói chuyện, đây đương nhiên là một chuyện kinh dị đối với bọn họ.
"Đi, dỗ dành hắn." Nam Diên vỗ vào mông bự của Hư Tiểu Đường, sau đó ném tiểu gia hỏa này đi.
Hư Tiểu Đường rơi vào trên bờ vai của Bùi Tử Thanh, dùng móng vuốt nhỏ vỗ vỗ bướu thịt trên mặt hắn, biểu cảm siêu đáng yêu, giọng nói cũng mềm nhũn: "Này này, nhóc con, dung mạo cậu kỳ quái như thế mà tôi còn không sợ, cậu có thể không sợ tôi được không?"
Bùi Tử Thanh ép nước mắt vào trong lòng, sau đó ôm Hư Tiểu Đường vào trong ngực, gãi gãi lông của nó.
Hư Tiểu Đường lập tức vui vẻ nói: "Diên Diên, hắn không sợ tôi!"
Nam Diên ừ một tiếng.
Bùi Tử Thanh vụng trộm nhìn nữ nhân một chút, trong lòng nghi hoặc.
Hắn nhớ rõ tên của nữ nhân là Bùi Nguyệt Oanh, vì sao linh thú này lại gọi nàng là Diên Diên?
Chẳng qua, cái tên Diên Diên này thật là dễ nghe, hắn cũng muốn gọi như vậy.
Chờ sau khi cái giường bị ngoại nhân kia nằm qua hoàn toàn bị đốt cháy, Nam Diên gọi người đổi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-dien-roi/1175875/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.