Editor: Mia
5 chương mới tròn 1 tháng đào hố ~
*****
Sau khi Chu Tuấn Lâm nói xong, lại ngượng ngùng mà bổ sung một câu: "Tuy rằng sống thế này có chút bẩn, nhưng kiếm được rất nhiều tiền, tôi thường đi bán phế phẩm tại nhà kia họ đều đã mua ô tô, cô......"
Hắn có điểm lo lắng Trịnh Li sẽ ghét bỏ.
Mấy năm nay, hắn bị quá nhiều người ghét bỏ.
Thật ra Trịnh Li không hề ghét bỏ, lúc này nàng chỉ cảm thấy Chu Tuấn Lâm rất lợi hại: "Chu Tuấn Lâm cậu giỏi quá! Tôi tin tưởng cậu nhất định có thể thành công!"
Khóe miệng Chu Tuấn Lâm hơi hơi hướng lên trên ngoéo một cái.
Ở dưới ánh nến tối tăm, Trịnh Li lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên này cười. Mà còn mang theo ngượng ngùng tươi cười, cuối cùng hắn cũng có chút giống bộ dáng của một đứa trẻ.
"Bất quá, chí hướng của cậu cũng chỉ là như thế này sao? Cậu có nghĩ tới hay không, kỳ thật cậu có thể trở nên càng xuất sắc hơn?" Trịnh Li hỏi.
Chu Tuấn Lâm sửng sốt.
Trong lòng hắn sớm đã có ý tưởng mở trạm thu mua phế phẩm, nhưng chưa từng cùng người khác nói qua...... Hắn cho rằng, người khác sẽ cảm thấy ý nghĩ của hắn kỳ lạ.
Hắn là một đứa trẻ vị thành niên cơ hồ cái gì cũng không có, dựa vào cái gì để suy nghĩ này đó?
Nhưng sau khi hắn nói xong...... Trịnh Li thế nhưng cảm thấy hắn còn có thể càng xuất sắc hơn?
"Chu Tuấn Lâm, cậu có nắm chắc có thể mở trạm thu mua phế phẩm hay không?" Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-vot-cuoc-doi-nhan-vat-chinh/54279/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.