Hoắc Quân Hàn mặt vô tình nhìn cô "Không biết"
Thẩm Mộc Bạch "........." Vì sao lại cảm thấy mình giống như bị lưu.
"Cô cảm ứng được sao?" Đối phương đột nhiên hỏi một câu.
Thẩm Mộc Bạch "....Cái gì?"
Hoắc Quần Hàn nhìn cô không rời trong miệng nói ra mấy chữ "Đá năng lượng"
Nói đến đá năng lượng, Thẩm Mộc Bạch ở D thị ngây ngốc lâu như vậy, hệ thống vẫn không có nhắc nhở nào, vì thế cô trả lời "Không có, đá năng lượng tồn tại rất ít, khả ngộ bất khả cầu"
Hoắc Quân Hàn khẽ nhíu mày "Phạm vi cô có thể cảm ứng được nó tồn tại là bao nhiêu?"
Thẩm Mộc Bạch hỏi hệ thống, hệ thống nói "cô phải trả lời là mấy trăm mét, không được nói quá lớn cũng đừng nói quá nhỏ"
Vì thể Thẩm Mộc Bạch làm bộ tự hỏi, trả lời "Khoảng 500 mét"
Hoắc Quân Hàn gật đầu, xoay người lại, ngữ khí bình đạm "Đi thôi"
... Từ từ, Thẩm Mộc Bạch nhận ra có chút không thích hợp, cô đi theo phía sau nam chính, thử hỏi "Chúng ta không quay về sao?"
Hoắc Quân Hàn không trả lời, cứ đi về phía trước.
Thẩm Mộc Bạch vẻ mặt khổ sở nhìn bóng dáng hắn nói với hệ thống "Anh ta sao lại không nói sớm?"
Hệ thống nói "Nói thì thế nào?"
Thẩm Mộc Bạch mặt bày ra vẻ tim đau thắt "Đồ ăn vặt của tôi"
Hệ thống cạn lời, Thẩm Mộc Bạch mỗi lần ăn gì cũng sẽ để lại đồ ăn ngon nhất ở lần sau, mấy ngày nay cô tích cóp không ít, giống như hamster độn thực.
Không có đồ ăn vặt Thẩm Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-vot-boss-nam-chinh-hac-hoa/986011/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.