Người đàn ông to con cầm lấy khô bò, híp đôi mắt nhìn Thẩm Mộc Bạch nói "Thế mà còn có khô bò, đội ngũ cô sống cũng không tồi, tôi lại càng muốn gặp đồng đội cô một lần đó"
Thẩm Mộc Bạch nghĩ thầm, được nha, được nha, tôi rất hoan nghênh anh nhưng cũng không biết nam chủ có hoan nghênh anh không thôi.
Người đàn ông to con đơn nhiên không biết trong lòng Thẩm Mộc Bạch nghĩ cái gì nhưng trong lòng anh ta lúc này lại nổi lên tà niệm, nhận định đội ngũ Thẩm Mộc Bạch nhất định có không ít vật tư.
Vì thế ngữ hắn mang theo hiếp bức nói "Con người tôi đấy, rất dễ nói chuyện, chỉ cần cô thức thời một chút nói cho tôi biết nơi các cô đặt chân, tôi liền thả cô đi, nhưng nếu không, cứ tính là tôi giết cô thì đồng đội cô cũng không biết được"
Đây là mạt thế, tranh đoạt vật tư là việc thường, vì vật tư mà giết người phóng hỏa cũng có không ít, huống hồ là uy hiếp một thiếu nữ trẻ tuổi, mấy người này đều là từ sinh tử mà sống, những cái gọi là quan niệm đạo đức đã sớm tan tác hết.
"Lão đại, em thấy cô ta không giống như có dị năng" Người vẫn luôn đứng bên cạnh người đàn ông to can quan sát Thẩm Mộc Bạch, đột nhiên mở miệng nói.
To con nghe vậy cũng nhìn kĩ Thẩm Mộc Bạch, dột nhiên cười cười "Thì ra là một đứa không có dị năng, thế thì dễ làm rồi"
Thẩm Mộc Bạch chỉ cảm thấy mình từ con tin biến thành một con dê con chờ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-vot-boss-nam-chinh-hac-hoa/235395/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.