Đối với Tô Đường mà nói, làm nhiệm vụ liền giống như chơi một trò chơi, nhiệm vụ kết thúc, trò chơi liền qua màn. Cho nên những người này ở trong mắt nàng, tuy có máu có thịt, nhưng nàng bị thiết bị làm nhạt cảm tình, tuy sẽ có đồng tình, có thể trong thời điểm nào đó cũng tận lực ra tay giúp đỡ bọn họ, nhưng chuyện đó cũng không thay đổi cái nhìn của nàng đối với bọn họ, bọn họ ở trong mắt nàng, càng giống như NPC trong trò chơi.
Lục Nguyệt, cũng là như thế.
Cho nên nàng sẽ không vì 'nàng ta' mà mạo hiểm.
Chỉ là, 'nàng' không nghĩ tới Lục Nguyệt cư nhiên có thể tuyệt tình được như vậy, 'nàng' lấy chủy thủ từ trên người cầm ra, trực tiếp nhắm ngay mặt của chính mình, biểu tình thê ai, "Cốc chủ nếu không thể lưu lại ta, khi ta ra khỏi cửa này, sợ là không lâu liền sẽ bị bắt trở về, nếu như thế, không bằng huỷ hoại dung nhan này, như thế, Tiêu gia sẽ không muốn một cô dâu hủy dung đâu."
Tô Đường lại biểu tình nhàn nhạt, ở trước mặt nàng chơi chiêu này, thật sự không có tác dùng, bởi vì nàng không trúng chiêu. Nàng lại không phải đi làm từ thiện, so với ngươi yếu đuối ngươi có lý, nàng càng thích người có thực lực hơn.
"Tiếp tục a." Nói xong, còn rót cho chính mình một ly trà, vẻ mặt xem người diễn biểu.
Lục Vân Đình tựa hồ không nghĩ tới nàng cư nhiên không ấn theo lẽ thường mà ra bài, sửng sốt, vẻ mặt đã cưỡi lên lưng cọp thì khó leo xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/920225/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.