Edit by AShu ^_^.
____________
Trận liên hôn này, cực kỳ thuận lợi. Ngoại trừ Ngự Dương, không hề có một người nào đứng ra phản đối.
Cũng không biết có phải bị ép buộc quá hay không, nàng ta cuối cùng tìm được Thái Tử, nàng ta hy vọng Thái Tử ca ca còn có một tia thân tình buồn cười với thân muội muội này.
Huynh muội cùng một mẫu thân, Ngự Dương cũng bất quá chỉ nhỏ hơn hắn ba tuổi, cảm tình của Thái Tử đối nàng vẫn rất sâu đậm, nhưng cảm tình này có thể quan trọng hơn ngôi vị Hoàng Đế sao? Huống chi phụ hoàng cũng không từng phản đối, hắn lại nào dám đứng ra.
Nhìn thân muội muội Ngự Dương khóc sướt mướt, Thái tử liền thở dài, "Ngự Dương, chỉ cần ca ca còn ở đây, cho dù là Trì Vưu quốc ngươi cũng đừng sợ."
Ngự Dương khóc thở hổn hển, "Nhưng ca ca, muội không thích vị Thái Tử kia, hắn lớn lên cao to như vậy, lại xấu nữa, nhìn giống y hệt một con gấu. Người mà muội thích, ca ca hẳn là biết rồi."
Vừa nói đến chuyện này, sắc mặt Thái Tử tức khắc trở nên khó coi đến cực điểm, "Ngự Dương, nam tử trong thiên hạ có ngàn ngàn vạn vạn, ngươi làm sao cứ đơn phương thích Ngụy Khuyết? Nếu không phải ngươi gàn bướng hồ đồ, chậm chạp không muốn cùng với các con cháu quan lại thành thân, thì hôm nay đâu đến nỗi lưu lạc chuyện hòa thân này!"
Ngự Dương bị chọc đến chỗ đau, ngũ quan đều có chút vặn vẹo, "Vậy còn huynh! Thiệu Dương đã thành thân suốt ba năm, huynh gửi thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/920187/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.