Nhân cách sát thủ này ít khi nói cười, hắn mà cười chứng tỏ càng nguy hiểm, mà hiện tại, cơ hồ có thể kết luận Tô Đương đã không còn đường sống.
Lúc trước nàng cho rằng một màn ở phòng thí nghiệm đã đủ khắc sâu vào trong ký ức của nàng rồi, nhưng hiện tại, nhìn cái còng tay kim loại kia, còn có cái roi da không biết hắn lấy từ đâu, cùng với cái kính thật lớn trước mặt, Tô Đường thật muốn khóc a.
Lúc trước tìm đường chết, bây giờ chỉ có thể rơi lệ thôi a!
Tần Kiêu, "Tiểu đáng thương, về sau còn lừa gạt ta nữa không?" Hắn mỉm cười bức bách nàng ngẩng đầu, ép nàng nhìn chính mình trong gương, tuy roi da trong tay nãy giờ không có đánh vào nàng, nhưng cái cảm giác roi da để sát bên người này, kỳ thật mới chính là hành người nhất.
Bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết khi nào, nó sẽ đánh xuống, càng không biết nó sẽ đánh vào hướng nào.
Tô Đường nuốt nuốt nước miếng, nhìn hình ảnh chính mình chật vật phản chiếu trong gương, cuối cùng tự sa ngã mà nhắm mắt lại.
Tần Kiêu cũng không tức giận, ngược lại rộng lượng nói: "A, tiểu đáng thương thẹn thùng rồi a. Nếu như vậy, vậy tiếp tục nhắm mắt đi, cũng đừng trợn mắt nhìn ta, nếu không ta cũng không biết sẽ trừng phạt ngươi như thế nào a."
Tô Đường tê cả da đầu, bởi vì đôi mắt đã nhắm lại, nên cảm quan lại càng trở nên rõ ràng.
Cuối cùng, nàng vẫn không nhịn được, trộm mở mắt, sau đó......từ này đó về sau, khoảng chừng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/920139/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.