Nhà của Tô Đường là một dạng tiểu biệt thự, cho nên khi Tần Kiêu đem toàn bộ nhà đều chướng khí mù mịt, cũng không có ảnh hưởng gì lớn lắm.
Cuối cùng Tô Đường phải tự mình động thủ, nàng làm có hơi táo bạo, nhưng nhìn người nào đó ủ rũ cụp đuôi, giống hệt như một tiểu hung thú cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, thấy vậy, nàng cũng hết tức giận luôn.
Bọn họ ở nhà ngây người gần 3 ngày, mà mấy ngày này, tâm tình Tần Kiêu thực sự rất tốt, rốt cuộc ăn thì cũng ăn rồi, nàng thật sự muốn đem hắn đuổi đi. Nhưng mà, trong thời gian này, cũng may là giá trị hắc hóa một đường đi xuống, cuối cùng chỉ còn 25%.
Bất quá, Tô Đường lại một lần nữa tỉnh lại, tiểu biệt thự cư nhiên trở nên trống không, ngoại trừ nàng, không hề nhìn thấy người nào khác nữa.
Nàng nhíu mày, sau đó lại thấy tin nhắn của Tần Kiêu.
Nói là đi xử lý vài việc, nói nàng không cần lo lắng, rất nhanh hắn sẽ trở về thôi.
Tô Đường nhìn chằm chằm tin nhắn này, trực tiếp hỏi hệ thống.
"Cẩu tử, Tần Kiêu rốt cuộc đi đâu vậy?"
Hệ thống, "Đi ra ngoài xử lý cái đuôi mà tra phụ thân hắn lưu lại."
Rốt cuộc cũng là cha ruột, tuy rằng người cha đê tiện thì nên giết, nhưng cái loại chuyện giết cha ruột của mình này ở thời đại tinh tế cũng khó mà cho mọi người tiếp thu.
"Hắn đi bao lâu rồi?"
Hệ thống, "Hắn đi từ sáng sớm, tới bây giờ chắc cũng gần một ngày rồi. Đúng rồi, lúc trước ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/920135/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.