Edit by AShu ^_^.
__________
Hoắc Phi nắm phi thường dùng sức, Tô Đường có chút đau, nàng cau mày, định nói hắn thả tay nàng ra, lại thấy hắn cầm lấy ly sữa bò trong tay nàng.
Tô Đường sợ có người uống nhầm ly sữa bò bỏ thuốc này, vẫn luôn cầm trong tay, kết quả còn không đợi nàng xử lý, cư nhiên lại có người nhanh tay hơn nàng.
Nàng cảm thấy chính mình thật sầu thúi ruột vì nam chủ, sợ hắn bưng lên uống, lập tức nói: "Còn thỉnh Hoắc tiên sinh đem sữa bò trả lại cho tôi."
Nàng nói chưa dứt lời, nhưng lời nói vừa thốt ra liền hoàn toàn chọc giận Hoắc Phi.
Một ly sữa bò mà thôi, đáng giá để nàng khẩn trương như thế, còn không phải là do người lấy là Hoắc Phi hắn!
"Khương Ngư, có phải nếu là Bạc Tranh thì có thể cầm đúng không?" Hắn hung ác nham hiểm mà nhìn nàng, đồng tử đen nhánh, ánh lên một tia bạo ngược, "Cũng đúng mà, người ta là ảnh đế, danh khí địa vị tiền tài, cô thật đúng là có hảo thủ đoạn, nhanh như vậy liền đã thông đồng rồi."
Ghen ghét làm người ta thay đổi hoàn toàn, từ lúc gặp lại nàng, Hoắc Phi đã mất lý trí rồi.
Tô Đường nhìn người trước mặt vô cớ gây rối, bình tĩnh nói, "Hoắc tiên sinh chán ghét tôi như vậy, cầm ly sữa tôi dừng dùng qua, chỉ sợ sẽ làm ô uế tay ngài."
Đến nỗi ảnh đế còn chưa có đụng vào nàng, nàng rất rõ ràng, lúc này mà níu kéo đến Bạc Tranh, gia hỏa này khẳng sẽ nổi điên.
Nói xong lời kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/920100/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.