Bạc Nhất Cận chưa từng nghĩ tới, có một ngày chính mình cư nhiên sẽ cùng cái loại sinh vật lông xù xù này ở cùng một chỗ, hắn nhìn tiểu cô nương vui sướng vô cùng, lại nhìn nàng cẩn thận ôm con mèo Ragdoll màu trắngkia, cả người liền cứng đờ.
Ai có thể nói cho hắn, con mèo này là từ đâu tới? "An An?"
Tô Đường vô tội mà quay đầu lại, "Bạc Nhất Cận, đây là mèo của bạn em, côấy có việc nuôi không được, em nhìn thấy quá đáng yêu, nên gọi cho tiểutrợ lý nhận lấy, anh sẽ không ghét bỏ đúng không?"
Bạc Nhất Cận hít sâu một hơi, "Sao lại ghét bỏ."
Tô Đường nhẹ nhàng thở ra, "Bé mèo đáng yêu như vậy, em lúc đầu còn sợ anh sẽ ghét bỏ."
Bạc Nhất Cận cười cười, bất quá hắn cảm thấy, cái nụ cười này so với không cười càng khó coi hơn.
Tô Đường vuốt ve mèo mà nhìn hắn cố nén kiên cường, cũng không chọc phá,còn quản gia đứng bên cạnh, khi nhìn thấy tiểu cô nương ôm con mèo trắng nhỏ trong một cái chớp mắt, sắc mặt cổ quái một chút.
Quản gianhìn tiên sinh nhà mình, lại nhìn nhìn Tô Đường, cuối cùng lộ ra một nụcười tiêu chuẩn thân sĩ, "Tiểu thư, có cần chuẩn bị đồ gì cho mèo nàyhay không?"
Tiểu trợ lý kỳ thật chuẩn bị rất nhiều vật nhỏ, chonên tạm thời mà nói, cũng không thiếu cái gì, hơn nữa Tô Đường cũngkhông xác định lở lại nơi này bao lâu, cho nên liền cự tuyệt.
Nguyên bản, Bạc Nhất Cận còn nghĩ nên làm như thế nào bồi dưỡng tình cảm vớitiểu cô nương, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-tan-vo/3884119/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.